Nếu như lúc này Lâm Yến còn tỉnh táo, chắc chắn sẽ bị vẻ âm u trên mặt mình dọa mất hồn mất vía.
Lúc Lâm Yên tỉnh lại, cô lập tức phát hiện mình đang ở một nơi vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.
Đây...
đây chẳng phải là biệt thự của Bùi Duật Thành sao? Cô nhớ lần trước cô đã tới đây! Tại sao một giây trước cô vẫn còn đang ở trong nhà trọ của mình, mà một giây sau đã chạy tới đây rồi? “Đây là đâu?” “Chỗ này...
chỗ này tại sao lại quen mắt vậy?” “Đây...
đây chẳng phải là nhà của Bùi Duật Thành sao? Quá đáng quá rồi đấy! Tại sao lúc nào cũng làm lông một con dê chứ? Đổi con khác không được sao?” Hiện tại Lâm Yên đã thật sự cảm thấy sợ hãi.
Đây đã là lần thứ ba rồi, cô thật sự không bình thường! Lâm Yên phát điện vò đầu, gào lên với không khí: “Tao mặc kệ mày là cái thứ quái quỷ gì! Bây giờ tao đã sáng mắt ra rồi, kẻ mặt người dạ thú nào mà không có vẻ ngoài tuấn tú lịch sự, mấy tên khốn nạn tên nào cũng có bề ngoài bóng bẩy! Trên thế giới này, thứ gì trông càng đẹp đẽ thì càng độc!” “Mặc kệ mày độc lập, mạnh mẽ hay lợi hại đến cỡ nào, chỉ cần một ngày chìm vào sắc đẹp là chắc chắn sẽ xong đời! Tao khuyên mày nên quay đầu là bờ! Hai chúng ta cùng nhau hợp tác kiếm tiền vui vẻ không được sao?” “Biển khổ vô biên, tứ đại giai không, quay đầu là bờ...” Lúc Lâm Yên còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478387/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.