Chương trước
Chương sau
Chẳng bao lâu nữa cô sẽ vào đoàn làm phim nên cần phải nhanh chóng chuẩn bị thật tốt cho vai nữ phụ tuyến 4 này.

Hiện tại cô không chỉ muốn làm cho qua như trước nữa, mà còn muốn làm thật tốt, thật xuất sắc! Dù sao hiện giờ cô vẫn chưa rõ rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì, cho nên không thể gửi gắm hy vọng vào một lần tình cờ đột nhiên “tỏa sáng” được.

Mà ngẫm lại thì hình tượng nữ tổng tài bá đạo không quá phổ biến trên phim, vai diễn liên quan rất ít nên rất khó tìm được tư liệu phim để so sánh tham khảo.

Phong thái của Bùi Duật Thành lại là hoàn hảo nhất, phù hợp nhất.

“Được, không thành vấn đề: Cứ giao cho em, em sẽ giúp chị giải quyết!” Bùi Vũ Đường sảng khoái đáp.

“Được, vậy làm phiền cậu!” Lâm Yên gật đầu, dù sao Bùi Vũ Đường cũng là em trai của Bùi Duật Thành, quay được cảnh sinh hoạt thường ngày của Bùi Duật Thành cũng rất dễ dàng.

“Em gửi video cho chị bằng cách nào? Hay là chúng ta thêm bạn wechat đi?” Bùi Vũ Đường nói xong liền rút di động của mình ra.

“À, được!” Lâm Yên cũng lấy di động, mở mã QR của mình ra, hai người quét thêm bạn.

Sau khi thêm bạn xong, Bùi Vũ Đường nhìn ảnh đại diện và tên tài khoản wechat của Lâm Yên xong lại nhìn cô một cái, rồi lại nhìn một cái nữa, ánh mắt đầy ẩn ý sâu xa.

Lâm Yên khó hiểu: “Làm sao vậy? Làm gì mà nhìn tôi như thế?” Bùi Vũ Đường như vỡ lẽ ra gì đó: “Chị Yến, khó trách chị lại nói không có hứng với anh cả nhà em, thì ra người chị thích là anh hai em.” Lâm Yên: “Hả???”

Bùi Vũ Đường tỏ vẻ mình đã hiểu, ngón tay lướt trên di động: “Không cần giả vờ đâu, chị nhìn ảnh đại diện của chị đi, là ảnh anh hai nhà em! Còn nữa, tài khoản của chị cũng có tên của anh hai nhà em!”

“A...”

Lâm Yên cúi đầu nhìn di động của mình mới vỡ lẽ, cô cũng giống như rất nhiều fan hâm mộ khác, để ảnh đại diện là thần tượng mình, còn tên tài khoản của cô...

Nhai Nam Lục Thọ Xuân Nhiêu Nhứ (Phố Nam Cây Xanh Nhiều Như Bông).

Câu này là của thi nhân Yến Kỷ Đạo* thời Bắc Tống sáng tác, vừa hay có hai chữ “Nam Nhứ”.

(*) Yến Kỷ Đạo: một nhà thơ nổi tiếng thời Bắc Tống, tự là Thúc Nguyên, hiệu là Tiểu Sơn, là con thứ 7 của Yến Thù - cũng là một nhân vật có đóng góp văn học lớn của triều Tống.

Cái này...

hiểu lầm to rồi! Lâm Yên nhanh nhẹn giải thích: “Đừng nói bậy, anh hai của cậu là ảnh để có tiếng, là bậc tiền bối tôi vô cùng kính ngưỡng! Tôi chỉ là fan hâm mộ của anh ấy mà thôi! Là cái kiểu chỉ có thể nhìn từ xa ấy! Ngay cả chữ ký của anh ấy tôi còn chưa có được!” Lâm Yên cực lực bảo toàn sự trong sạch của thần tượng mình.

Tuy lúc trước cô la liếm sự nổi tiếng của nhiều nghệ sĩ nam nhưng cô tuyệt đối chưa từng nhúng chàm thần tượng của mình! Bùi Vũ Đường bĩu môi: “Có gì khác nhau chứ, lẽ nào chị không muốn được gả cho thần tượng hay sao? Mấy fan hâm mộ các chị chẳng phải toàn gọi thần tượng là chồng sao?” Lâm Yên: “...” Nhóc con, cũng biết nhiều đấy nhỉ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.