Tay...
 
tay của cô đang nắm chặt lấy bàn tay của Bùi Duật Thành!
 
Má di!
 
Lại tình huống gì nữa thế này! Chẳng lẽ cô lại làm gì đó “đại nghịch bất đạo” với Bùi Duật Thành nữa? Nhưng rõ ràng là cô không uống rượu mà! Đúng rồi, chẳng phải vừa rồi cô vẫn còn đang ở buổi thử vai sao? Tại sao mới chỉ chớp mắt đã chạy tới phòng bệnh của Bùi Duật Thành rồi? Đúng là gặp quỷ! Lâm Yên còn đang ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang diễn ra thì...
 
Hàng lông mi dài của Bùi Duật Thành khẽ cử động, sau đó anh chậm rãi mở mắt.
 
Mà lúc này, cái móng heo tội lỗi của cô vẫn đang giữ tư thế nắm chặt lấy tay anh...
 
Lâm Yên: “!!!” Bùi Duật Thành mở mắt, khí thế của người đứng ở trên cao lại trở về trong chớp mắt, xâm chiếm toàn bộ không gian.
 
Dường như là anh vừa tỉnh lại nên vẫn hơi mơ màng, ánh mắt từ từ lấy lại tiêu cự.
 
Tiếp theo đó, ánh mắt tỉnh táo kia nhìn xuống bàn tay...
 
đang nắm chặt lấy tay mình của Lâm Yên.
 
Đuôi chân mày của anh khẽ nhếch lên, đến mức khó mà nhận ra, ánh mắt hờ hững nhìn thẳng vào cô, giọng nói mang theo từ tính khàn khàn vang lên: “Cô Lâm, lại gặp nhau rồi.” Có ngàn lần vạn lần Lâm Yên cũng không nghĩ mình sẽ bị bắt quả tang tại trận như thế này.
 
Cô vẫn giữ nguyên động tác trộm nắm tay người ta như vậy, duỗi ra không ổn, rút lại cũng không xong.
 
Trong vòng vài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478356/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.