Chương trước
Chương sau
Cùng lắm chỉ có cảm giác hơi mạnh mẽ một chút, chênh lệch rất xa so với tưởng tượng của Khương Nhật Minh.

Khương Nhất Minh không thể không bóp trán: “Người tiếp theo.” Lúc này Vương Xảo Tuệ nhìn con gái, cười nói: “San San, mấy người này diễn cũng kém quá, chẳng biết dựa vào cái gì mà đòi tranh với con?” Nghe vậy Hạ San San hơi nhếch môi, lạnh giọng cười.

Lại thêm một lúc nữa, Phùng An Hoa đứng dậy nhìn về phía hai mẹ con Vương Xảo Tuệ, nịnh nọt cười nói: “Cô Hạ, đến lượt cô rồi.”

Hạ San San gật đầu đứng dậy, giả bộ ưu nhã rồi chậm rãi tiến vào trung tâm buổi thử vai.

Cô ta nhìn chằm chằm hình nộm trên giường với vẻ mặt ngạo nghễ: “Đừng có giả chết nữa, dậy đi! Hôm nay tôi tới đây để nói chuyện với anh, giữa chúng ta cũng đến lúc phải giải quyết rõ ràng rồi...” “San San, diễn tuyệt quá!!” Bên dưới, Vương Xảo Tuệ lập tức vỗ tay khen.

Khương Nhất Minh hít sâu một hơi.

Đây chính là sinh viên ưu tú của học viện điện ảnh Để Độ? Nếu là người không biết diễn thì diễn thể này có thể tạm chấp nhận được.

Nhưng nếu là một sinh viên của Học viện điện ảnh Để Đô thì lại là một vấn đề khác.

Ông bảo Hạ San San diễn nữ tổng tài bá đạo! Cuối cùng Hạ San San diễn thành cái gì? Một cô công chúa ngang ngược có bệnh nhà giàu! Diễn cái quái gì đây!

Nếu như không có quan hệ của Tổng giám đốc Bùi thì Khương Nhất Minh đã đuổi cổ Hạ San San cùng bà mẹ ầm ĩ của cô ta cút ra ngoài! “Thế nào, thấy chưa? Đây mới là diễn xuất! Đây mới là phải thực lực!” Vương Xảo Tuệ nhìn về phía Phùng An Hoa và Khương Nhất Minh khoa trương nói.

Phùng An Hoa thấy Khương Nhất Minh chuẩn bị nổi điên thì lập tức đè tay ông xuống, nhẹ giọng nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh...

nhớ đến Tổng giám đốc Bùi!” Cuối cùng Khương Nhất Minh chỉ có thể cắn răng nuốt xuống cơn tức giận.

“Cô Hạ diễn rất tốt!”.

“Không sai, diễn xuất của cô Hạ thật khiến người ta ngưỡng mộ!” Đột nhiên có mấy nữ nghệ sĩ bị loại nhao nhao đứng dậy vỗ tay cho Hạ San San.

Mấy nữ nghệ sĩ này không phải kẻ ngốc, thậm chí có bị ngu cũng nhìn ra được thái độ của Khương Nhất Minh và Phùng An Hoa đối với Hạ San San, chắc chắn đằng sau cô ta có một chỗ dựa cực kì lớn.

Dù sao bọn họ cũng đã bị loại, chẳng bằng nhân lúc này nói vài câu có ích, biết đâu có thể qua lại được với cô ta.

Hạ San San thấy mấy nữ nghệ sĩ đã có chút danh tiếng khen mình như vậy thì khẽ nhếch miệng.

“Tốt, diễn xuất của cô Hạ rất tốt, rất phù hợp với nhân vật này, cho nên chúng tôi quyết định sẽ để cơ hội này lại cho cô Hạ San San.” Phùng An Hoa cười nói.

“Chúc mừng cô Hạ!”.

“Cô Hạ, có thể trao đổi phương thức liên lạc với tôi được không?” Vài nữ nghệ sĩ vội vã bước lại gần Hạ San San.

Không đợi Hạ San San mở miệng, Khương Nhất Minh đột nhiên đen mặt, nói: “Còn một người cuối cùng chưa thử vai, số 33 đâu, lên sân khấu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.