Bùi Duật Thành thấy cô vẫn ngồi yên tại chỗ thì ánh mắt biến thành lạnh lẽo, áp lực trong căn phòng cũng từ từ hạ xuống.
Lâm Yên cảm nhận được hơi lạnh đang leo lên cột sống lưng, cô nuốt nước bọt, cam chịu đi về phía Bùi Duật Thành, Lê lết nửa này rốt cuộc cũng đến khoảng cách cách ba bước, đối diện với Bùi Duật Thành.
Có vẻ như anh ghét bỏ cô đi quá chậm nên duỗi cánh tay ra kéo cô lại khoảnh khắc sau, cô đã ngồi trên chân của ai đó.
Mùi thuốc lá nhàn nhạt trộn lẫn hương vị của rừng sâu bao phủ lấy Lâm Yên.
Cô không dám thở mạnh, chỉ dùng đôi mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt.
Dáng vẻ bối rối sợ sệt của cô vừa ngoan ngoãn lại vừa đáng thương, giống như một con thỏ con bước lầm vào ổ sói.
Ở khoảng cách gần có thể thấy rõ được, dù tinh thần và sức khỏe của cô đang ở trạng thái cực kì kém nhưng da dẻ vẫn rất đẹp, non mềm đến mức không nhìn thấy lỗ chân lông.
Chắc có lẽ cũng vì quá non mềm nên cái tát cô tự tát vừa rồi đã khiến nửa khuôn mặt cô sưng đỏ lên.
Bùi Duật Thành dùng ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm vào vết sưng đỏ trên mặt cô.
Lâm Yên lập tức đau rụt cả cổ.
Bùi Duật Thành đưa tay lướt qua Lâm Yên như thể đang lấy cái gì đó ở phía sau cô.
Động tác này giống như anh đang ôm cả người cô vào lồng ngực vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478340/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.