Trong khoang tàu lâm vào im lặng, Tiêu Nhiên chống cằm nhìn ra bên ngoài, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt kính rồi khẽ nhắm mắt.
Năm thứ 2, khi tới ga 9¾, Ron và Harry bị Dobby cản đường đến Hogwarts. Hai người dùng chiếc xe ô tô bay đặc biệt của gia đình Weasley và bay tới trường. Nhưng...
Ngón tay đang gõ của Tiêu Nhiên dừng lại, đôi mắt màu nâu nhạt mở ra, hiện lên sự nghi hoặc. Y rõ ràng đã cảnh báo Dobby không được can thiệp vào chuyện này rồi mà?
"Dobby!"
Dobby nổ bụp 1 cái xuất hiện trước mắt Tiêu Nhiện, trông có vẻ hơi ủ rũ. Ba tháng, Tiêu Nhiên không phải chỉ ngồi không với Tom Riddle, Dobby được y sử dụng phương pháp đặc biệt huấn luyện, ít ra không động chút là đâm đầu vào tường như trước nữa.
Hermione thoáng ngạc nhiên ngẩng đầu đánh giá sinh vật kì lạ trước mắt.Gia tinh thường thấp bé, có tai như tai dơi và mắt to. Con gia tinh này ngược lại ăn mặc sạch sẽ, nó ủ rũ cúi đầu:
"Cậu chủ tha lỗi, Dobby đi tới sân ga 9¾ giúp cậu Harry nhưng có 6 sinh vật ngăn cản Dobby. Chúng ngăn không cho cậu Harry vào sân ga, Dobby đánh không lại chúng..."
"Không sao đâu."
Tiêu Nhiên nhẹ nhàng nói rồi phất tay, Dobby độn thổ biến mất. Ngón tay gõ nhẹ lên mặt kính, Tiêu Nhiên nhìn thoáng qua bên ngoài mỉm cười. Tới!
Bên ngoài cửa sổ, chiếc xe cũ nát của nhà Weasley xuất hiện. Tiêu Nhiên dùng đũa phép cho nổ mặt kính, đỡ lấy Harry Potter và Ron Weasley vừa nhảy vào mỉm cười:
"Chào buổi chiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-anh-hoang-hon/219961/chuong-14.html