Đầu Hạ Đông Quân ong ong, muốn biện minh nhưng Ninh Lạc chẳng muốn nghe hắn tiếp tục văng ra những lời cảm động kinh tởm gì đó, cậu chậm rãi nói, vẻ mặt lại như đang nói về một việc gì đó không quan trọng:
“Bệnh của ông nội là do mày phái người thay đổi thuốc. Mục đích là ngăn chặn hợp đồng Ninh gia với tập đoàn L.D trị giá triệu đô”
"Mày cho công ty con tranh chấp với Ninh gia về hạng mục bất động sản, khiến tao không có thời gian đi cùng gia đình thăm mộ ông.
Sau đó chuyến xe gia đình tao đi ngày hôm đó gặp tai nạn. Là do mày mua chuộc nữ giúp việc bỏ thuốc ngủ liều lượng cao vào ly nước của tài xế, tiếp theo là thủ tiêu nữ giúp việc"
“Mày khích Phan Trạch Dương hạ thuốc tao, ngư ông đắc lợi cưỡng ép đánh dấu hoàn toàn người thừa kế Ninh gia này, vừa chiếm đoạt cơ thể mày nhỏ dãi, vừa thuận lợi kết hôn với người thừa kế Ninh gia. Con đường nuốt trọn tập đoàn chỉ thấp hơn Hạ gia một bước nhỏ chỉ còn là thời gian”
Hạ Đông Quân mặt mày tái mét. Hắn cố giải thích:
“Em hiểu lầm rồi! Anh yêu em, yêu em nên mới làm như thế-”
“Yêu?”
Ninh Lạc phá cười:
“Từ đầu đến cuối, thứ mày yêu là tài sản Ninh gia. Đừng có biện hộ bằng lời buồn nôn đó”
Nếu ‘yêu’ Hạ Đông Quân mới cho người gián tiếp giết chết Ninh Khương, đầu xỏ gây ra tai nạn cho gia đình mình, cưỡng h*** cậu ấy thì tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/3358868/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.