Ninh Lạc gõ gõ bàn phím laptop, mặt vô biểu tình, cậu đang suy nghĩ vấn đề nào đó cực kỳ quan trọng.
Hiện tại Ninh Lạc đang là thư ký bên cạnh Ninh Khương, với thực lực khủng bố của Ninh Lạc, dư sức nắm trọn Ninh gia, nhưng Ninh lão muốn thêm vài năm nữa mới giao quyền cho cậu, vì, cưới chồng cho cậu trước đã! Lão không muốn đứa cháu này suốt ngày cứ canh Tử Đằng, ghen rồi dỗi, dỗi rồi ghen! Nói thật, chứ lão cũng thấy tội cho cháu rể lắm á!
Ninh Lạc ánh mắt thâm trầm, xung quanh vì khí tức khó ở mà chẳng ai dám lại gần. Ninh Lạc lớn lên cực kỳ cực kỳ diễm lệ. Nét đẹp không phải dạng nữ tính, mà là phi giới tính. Đôi mắt phượng hẹp màu xanh dương hút hồn, mái tóc hồng mềm mại, da trắng, tổng thể lại cao ráo, cân đối.
Lạnh lùng, bá đạo, tuyệt sắc là những từ tóm gọn để miêu tả cậu.
Ninh Lạc chỉ ngồi lặng lẽ, hàng trăm ánh mắt lén lút ngắm nhìn. Đối với bọn họ, chỉ cần mỗi ngày được ngắm Ninh mỹ nhân thôi đã đủ máu để làm việc. Ôi! Người gì đâu mà đẹp quá trời quá đất!
Nhưng mỹ nhân hôm nay không vui, à, mà có ngày nào cậu ấy nở nụ cười đâu, cái mặt đẹp mà suốt ngày cứ hầm hầm, tách cà phê nóng kia chắc cũng đã bị đông cứng rồi!
Mọi người thì thầm bàn tán, không biết kẻ nào dám chọc Ninh mỹ nhân!
Kẻ nào đó - Tử Đằng hắc hơi.
Dạo này Ninh Lạc bận úp sọt Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/3356767/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.