Nửa tháng sau.
“Ơ, cậu chuyển trường thật à?”
“Cậu đi thì ai chỉ tui môn Anhhh?”
“Thôi! Các em đến đây để tiễn Tử Đằng hay đến ăn vạ đấy?”
Chủ nhiệm Hà đau đầu với bọn nhóc lớn xác này, cô tiếp tục dặn dò Tử Đằng:
“Nào bị ăn hiếp thì thẳng tay đánh lại nó nhé! Ăn uống nghỉ ngơi đàng hoàng, tối đừng ăn mì, dễ đau dạ dày…bla bla”
Tụi 11A2 còn thầm nghĩ Tử Đằng là con trai thất lạc của chủ nhiệm Hà cơ đấy!
Đến lúc xuất phát, Tử Đằng tạm biệt mọi người rồi…lên máy bay trực thăng. Ninh Lạc thấy cậu ngồi xuống liền cài dây an toàn cho cậu, nhét gối ngủ sau đầu Tử Đằng, đặt thức ăn vặt lên ghế trống kế bên. Lo người yêu lần đầu đi máy bay trực thăng sợ hãi nên tự nguyện làm gối ôm hình người.
Tử Đằng: …
Này là cho cậu ôm hay cậu là gối ôm đây?
Ninh Lạc vùi vùi đầu vào ngực Tử Đằng, dầu xả vải nhẹ nhàng vươn trên mũi, không thoả mãn, Ninh Lạc lần lần lên vai rồi đến cổ Tử Đằng, hít hương hoa cỏ. Tử Đằng cúi xuống hôn Ninh Lạc, hôn môi xong lại hôn lên cái trán trắng sáng của cậu:
“Đừng nghịch nữa”
Ninh Lạc thấy Tử Đằng bị mình chọc đến động tình, không khỏi vui vẻ.
Cũng may trước khi lên máy bay đã kéo rèm xuống, nếu để hai người ngồi buồng lái thấy cảnh này, chắc ngượng lắm!
Học viện quân dân tỉnh P, học viện đứng đầu về đào tạo quân nhân, quá trình nhận và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/3344445/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.