Khách quen này là đàn chị cùng câu lạc bộ vẽ tranh với Tử Đằng, chị ấy học trường quý tộc gần trường cậu. Vì câu lạc bộ vẽ tranh khá ít thành viên nên cả hai trường quyết định gộp lại thành một.
"Chị chờ bạn sao?"
"Phải, chờ bạn thân!"
"Vậy thì chúc cả hai ngon miệng nhé!"
"Được!"
Tử Đằng về lại quầy của mình. Đang khá rảnh nên cậu lấy chiếc iPad ra vẽ truyện.
Kétt
Vài phút sau có một khách nữ bước vào, vẻ ngoài nhìn là biết thiên kim tiểu thư. Cô ta gỡ mắt kính mát xuống:
"Tô Bích Vân! Đợi có lâu không?"
!!! Tô Bích Vân!? Tử Đằng đang vẽ khựng lại. Cậu nhìn người mới vào và nhìn người được gọi.
'Chẳng phải đàn chị tên Doanh Doanh sao?'
Tử Đằng mong mình nghe nhầm. Nhưng sự thật luôn đánh vào mặt một cách đau nhất:
"Sao lại gọi cả họ tên tớ thế? Nào, ngồi xuống! Ngọc My, cậu uống nước gì?"
"Để xem nào..." người tên Ngọc My cầm lấy quyển menu từ tay phục vụ.
Đúng là Tô Bích Vân rồi, nữ phụ phản diện có một người bạn thân tên Ngọc My. Tử Đằng thầm than cái số xui xẻo này. Từ trước đến giờ cậu chưa thấy Tô Bích Vân cởi khẩu trang, chỉ nói chuyện với người tên Doanh Doanh hay mặc đồ kín đáo, tóc mái che gần hết cả mắt.
Nhân vật chủ chốt sao cứ xung quanh cậu vậy?
"Anh Tử Đằng, làm một ly cacao nóng!"
"Ờ, anh biết rồi!"
Tử Đằng đưa ly ca cao vừa mới làm xong cho cô bé phục vụ nhỏ hơn cậu hai tuổi. Dù gì cũng lỡ quen biết nữ phụ phản diện rồi, mình cứ xem là một người bình thường vậy! Tử Đằng thầm nhủ.
Cậu ngồi chung với thụ chính luôn mà, thêm nữ phụ thì có khác gì đâu.
Tử Đằng lại tiếp tục vẽ tranh tiếp.
"Đừng nhìn nữa! Là cậu ta sao?"
Tô Bích Vân nhìn cô bạn thân, cô ta cười:
"Người mà cậu kể với tớ ấy! Dáng người được, khuôn mặt tàm tạm nhưng tiếc chỉ là alpha cấp thấp. Rồi rồi! Đừng nhìn tớ bằng ánh mắt đó! Cậu thích ai thì thích! Hihi"
Tô Bích Vân ra hiệu cho Ngọc My nói bé, nhỡ người nào nghe được thì sao đây!
Chuyện cô phát hiện bản thân thích Tử Đằng là tầm một tháng trước. Người kia cái gì cũng tốt, cũng khá là đáng yêu, trước kia có mấy omega đến tỏ tình với cậu đều là do Bích Vân cô ngăn chặn. Trước đây cô chỉ nghĩ thân là đàn chị phải tìm một người thích hợp cho Tử Đằng, nhưng dần dần, cô thấy tức giận mỗi khi có omega nào chạm vào người cậu.
Sau khi nghe tin có omega cấp S đến ngồi chung với Tử Đằng, cô cứ nơm nớp lo sợ cậu sẽ bị thu hút, ai ngờ cậu vẫn cứ vô tư như vậy.
"Cậu không định tỏ tình à? Để lâu coi chừng mất đấy!"
Tô Bích Vân lắc đầu:
"Nếu tớ nói ra, chắc chắn cậu ấy sẽ tránh mặt, đợi sau này hẳn tính, tớ biết cậu ấy hiện giờ chỉ muốn học thôi!"
"Cậu thay đổi rồi. Từ khi nào một omega cấp A+ lại thiếu tự tin như vậy? Tớ nói này cậu đừng giận, hắn chỉ là alpha cấp D, thích tạm thời thì được, xem như là yêu chơi, nhưng đừng dấn thân sâu quá, biết chưa?"
"...Cậu đừng quản tớ. Tại cậu không biết, cậu ấy tốt lắm"
Alpha mà lại không một chút phản ứng quá phận với cô trong kì cô phát tình. Mấy ai có tinh thần mạnh như vậy chứ.
Tô Bích Vân (Doanh Doanh): lúc tôi đang đến kì phát tình, Tử Đằng có mặt ở đó vẫn xem như không có gì xảy ra. Cậu ấy còn giúp tôi canh giữ không cho ai vào nữa. Tinh thần của cậu ấy thật mạnh >.<
Tử Đằng: tôi thấy cô ấy khó chịu, mặt đỏ nên nghĩ là đến kì phát tình. May thay đang rảnh, nên đứng canh cho cô ấy tiêm thuốc ức chế.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]