Tử Đằng uống ly cacao lạnh xong đem hành lý về phòng. Sắp xếp đồ đạc gọn gàng mới đi tắm sạch sẽ.
Dạo một vòng sân nhà, chơi một chút với chú chó Bắp. Tử Đằng nhìn đồng hồ đã hơn 11h trưa, thầm nghĩ Ninh Lạc sắp tan làm rồi. Nhớ đến Lạc Lạc nhà mình về trễ hơn người ta, làm nhiều việc hơn người ta Tử Đằng thấy thật tội nghiệp vợ.
Cậu gửi cho Ninh Lạc một tin nhắn:
- Mười lăm phút nữa anh tới đón em
Nhắn xong cậu lên nhà thay quần áo, lái xe đi. Quản gia mỉm cười nhìn theo:
"Mình có nên rời đi không nhỉ?"
Chú không muốn cản trở vợ chồng người ta ân ái đâu!
Tập đoàn F.L, tầng 10. Văn phòng Tổng giám đốc.
Ninh Lạc nhìn chăm chăm cái điện thoại.
- Chồng yêu: Mười lăm phút nữa anh tới đón em
Cậu dụi mắt vài lần. Khi dòng chữ vẫn như cũ, mừng rỡ vì đó không phải là ảo giác, chồng mình về rồi a!
Theo như tính toán của Ninh Lạc phải đến tận ngày mai Tử Đằng mới về. Cậu nhìn đồng hồ, bây giờ là 11h18 phút, còn 12 phút nữa chồng sẽ đến. Nhưng vì vui quá Ninh Lạc chẳng còn tâm trí đâu mà xem hợp đồng đang cần phê duyệt gấp, trực tiếp gạc sang bên cạnh chiếc vi tinh.
Cậu đi đến khung cửa sổ thủy tinh, mong chờ nhìn xuống đường lộ. Tay ôm chiếc điện thoại.
'Một năm rồi, suốt một năm đó chỉ có thể nhìn người qua video call, xoa dịu bản thân bằng tinh tức tố được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/2954654/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.