Sau khi cửa xe đóng. Tử Đằng đứng lên đi về cuối xe ngồi, cậu ngồi gần cửa sổ, vừa ăn vừa hóng gió. Cũng may các bạn học sinh khác không ăn thì uống, làm cậu đỡ ngại. 
Đi cùng với nhóm học sinh chính là thầy Quý, vị thầy giáo quyền lực. Thầy ngồi nói một vài chuyện phiếm với tài xế và phụ xe, không khí vì thế cũng đỡ ngượng ngùng. Đích đến chính là trường trung học phổ thông Minh Khải, từ đây đến đó mất 10 phút. 
Đây là cuộc thi cấp thành phố nên toàn trường cấp 3 tham dự cũng hơn năm mươi trường. Mỗi trường lại cử ít nhất 6 học sinh. Trường phổ thông Minh Khải cũng chính là trường nam phụ đào hoa Phan Trạch Dương theo học. 
................. 
Lớp 11A3. 
Ninh Lạc hôm nay cảm thấy không được vui. 
Sở dĩ cậu muốn nói lời cảm ơn với Tử Đằng, nhờ cậu ta mà cậu tiêm thuốc ức chế kịp thời. Kì phát tình mà tiêm thuốc trễ hoặc không được đánh dấu sẽ bị rối loạn tâm trí, nặng hơn là tử vong. 
Nhưng cô chủ nhiệm lên lớp thông báo rằng Tử Đằng cậu ta đi thi vẽ. Lời cảm ơn vì thế cũng bị kẹt lại, thật khó chịu. Cậu không biết là mình khó chịu vì mắc nợ người ta hay không ngửi được mùi hương trên người bạn cùng bàn nữa! 
Cậu biết, Tử Đằng hôm đó biết mình là ai, vì chiếc cặp sách bị mở ra có một quyển vở bị lệch. 
'Cậu ta không như alpha khác' 
Alpha xung quanh Ninh Lạc không vì gương mặt thì cũng vì gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/2954647/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.