Mận Mận ôm cổ Tử Đằng, đôi mắt nâu sẫm long lanh, miệng nhỏ xinh xắn ngây thơ hỏi:
"Anh rể tên gì dậy?"
Tử Đằng xoa xoa mái tóc mềm của Mận Mận, nhẹ giọng:
"Tên anh là Tử Đằng"
"Oa~Tên hay thật! Em ở nhà tên Mận Mận, đi học tên Thường Hi, còn có cả tên Heo-"
Bụpp
"Chúng ta đi thôi!"
Ninh Lạc kịp thời chặn lại miệng Mận Mận. Bé ngơ ngác, sao anh cả lấy tay bụm miệng bé lại vậy???
Tử Đằng nghe Ninh Lạc nói thế thấy cũng không còn sớm nữa, cậu đặt Mận Mận xuống, nhéo nhẹ cái má bánh bao:
"Lần sau anh mua cho Mận Mận bánh nhé!"
Hai mắt bé sáng lên:
"Em thích bánh vị cam lắm~"
"Ừm, anh sẽ mua!"
Ninh Lạc nghe bé nói không khỏi nghiến răng. Cái con bé này, còn đòi hỏi nữa!
Khung cảnh như nở hoa kia khiến Ninh Lạc cảm thấy bản thân thật thừa thãi!
Không khí chợt lạnh thêm vài độ.
............................
Hai ngày trước.
"Mẹ ơi! Người yêu của anh cả thì gọi là gì ạ?"
"Phụt! Anh cả của con làm gì có người yêu!"
"Có mà, con thấy ảnh lúc sáng nè!"
Tam phu nhân cứ nghĩ Mận Mận đang nói một người bạn nào đó của Ninh Lạc, cô hôn lên trán bé:
"Gọi là anh rể!"
Và thế là Mận Mận bốn tủi thầm ghi nhớ! Anh cả quá khó gần, vậy thì lấy lòng anh rể a!
Kế hoạch tiến hành thuận lợi!
.............................
21:00, Tử Đằng về đến nhà. Hôm nay đi chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/2954280/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.