Mấy kẻ này làm việc rất cẩn thận, sau khi lên xe bọn họ dùng vải che kín mắt Tử Đằng, dù cậu chỉ là một tên học sinh không thể uy hiếp.
Tên đại ca liếc nhìn Tử Đằng, đây chẳng phải đứa nhóc gã ưng lúc trước sao? Thật tiếc. Bây giờ gã đang rất cần tiền lẫn người có thể đưa gã sang nước ngoài. Vốn kế hoạch đang tiến hành rất thuận lợi nhưng giữa đường vài tên quân nhân gì đó đột ngột xuất hiện, điều tra ra được gã là kẻ ám sát chứ không phải chỉ là cuộc tai nạn bình thường. Bọn người thuê gã đưa tiền giao dịch xong liền lặn mất tăm hơi.
Bỏ lại gã ở cái đất nước này. Gã và đồng bọn đang bị truy nã toàn quốc, khó mà vượt sang tỉnh khác huống chi vượt biên.
Gã nhớ lại kẻ đã thuê mình, không khỏi bật cười, có chút hứng thú với chuyện tình tay ba của đám học sinh vắt mũi còn chưa sạch:
"Nhóc à, tranh giành omega với đại thiếu gia họ Hạ kia làm chi vậy hả?"
Thấy Tử Đằng im lặng, gương mặt gã đầy vẻ giễu cợt:
"Aizz! Cuộc đời nhóc còn dài nhưng sau này chắc bị khép lại rồi...Tiếc thật ha! Ta thấy nhóc có thể chất lẫn căn cơ khá tốt..."
"Bọn con nhà giàu một khi đã muốn thứ gì là phải có cho bằng được, một đứa tầm thường như nhóc với cậu chủ Hạ gia chẳng khác nào lấy trứng chọi với đá!"
"Hãy trân trọng ngày hôm nay đi nha! Có lẽ đây là ngày cuối cùng nhóc thấy ánh mặt trời ahahaha!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/2954278/chuong-78.html