Kyle hiện giờ đã không còn là nhị hoàng tử cao cao tại thượng làm người ngước nhìn của Đế Quốc nữa, giờ đây y mặc trang phục tù nhân thô ráp rẻ tiền, trước mắt bị một miếng vải đen bịt thành một mảnh đen nhánh, chỉ có thể nghe được âm thanh xe lăn lăn bánh.
Bây giờ y đã hoàn toàn tàn phế, bác sĩ trong ngục giam bảo hai chân y bị gãy quá mức nghiêm trọng, các dây thần kinh xương sống liên tiếp hoại tử, ngay cả khoang chữa bệnh cũng chưa chắc chữa khỏi hai chân y, nửa đời còn lại y phải vượt qua trên xe lăn.
Nhưng điều này không còn quan trọng nữa, y vẫn luôn đếm ngày qua, hôm nay là ngày thứ mười, ngày y chấp hành xử tử.
Kyle bị che hai mắt lại, các giác quan khác ngược lại càng thêm nhạy bén, y bị cai ngục đẩy mạnh vào một căn phòng kín, đến nỗi vì sao có thể biết là kín.
Đó là bởi vì tiếng xe lăn của y trong không gian quá vang, hơn nữa pheromone làm y chán ghét của Edward thật sự quá nồng, trong căn phòng đóng kín này muốn thoát cũng không thoát được.
"Tôi sắp chết rồi, vậy cũng không để tôi trước khi chết gặp mẫu phi một lần cuối sao?"
Vẻ mặt Kyle hung ác nham hiểm chất vấn đại hoàng tử Edward.
Đại hoàng tử Edward nhìn về phía em trai trước đây ngạo mạn tự tin, giờ đây sắc mặt trắng bệch uể oải tiều tụy như một con thú giãy giụa hấp hối, phát ra tiếng tru réo lại chẳng hề có chút lực uy hiếp.
"Mệnh lệnh quốc vương chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-phan-dien-mang-thai-roi/1062489/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.