Khoang nghỉ ngơi để chế độ ngủ, hô hấp là âm thanh nặng nề nhất.
Tư Hoài Tây cau chặt mày, đồng tử xanh lam co rút lại mở rộng, trên trán chảy ra một ít mồ hôi, vừa mới tỉnh dậy từ cơn ác mộng, mu bàn tay trắng bệch đổ mồ hôi lạnh vẫn nắm chặt nổi gân xanh.
Hắn mơ thấy Bùi ca biến mất trong một vụ nổ.
Hắn cố gắng nắm lấy tay Bùi ca, nhưng khoảng cách tầm mắt có thể tới, lại bị ngăn cách bởi một rào chắn vô hình, trong mơ hắn điên cuồng gào chạy mau, trái tim như bị dây thừng siết chặt, thở không nổi mở to hai nhìn Bùi ca hoàn toàn không biết gì cả, nhìn anh bị vụ nổ nuốt chửng, thậm chí một chút dấu vết cũng không chừa lại cho hắn.
Biến mất sạch sẽ, như thể anh chưa từng tồn tại trên thế giới này.
Giấc mơ kia quá chân thực, cơn đau xé nát cổ họng, trái tim, tay chân hắn, làm hắn chết lặng không nói nên lời, bên tai phát ra tiếng kêu thảm thiết bén nhọn, mở to mắt ra quên cả thở.
Đột nhiên bừng tỉnh.
Tư Hoài Tây mờ mịt thất thần vài giây.
"Là mơ."
Lại sống sót sai tai nạn mà bụm mặt lại, thấp giọng cười cười.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa khẩn cấp.
"Phụ tá Tư, phi thuyền chỗ Bùi chỉ huy bị mất liên lạc."
Tươi cười trên mặt Tư Hoài Tây cứng đờ, đôi mắt bỗng chốc tối đen.
- ------------------------------------
【Em gái chú?】
Ánh mắt Y Thừa Trạch ngừng lại, chợt nhận ra chủ nhân giọng nói trong đầu có thể nghe được lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-phan-dien-mang-thai-roi/1062478/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.