Bùi Chiêu Chu ngủ một giấc tỉnh lại, thân thể thoải mái nhẹ nhàng không có chút khó chịu như những lần trước, lòng bàn tay đụng vào vùng bụng phẳng lì, đôi mắt hổ phách vàng kim mềm mại như một muỗng mật ong, ngũ quan lạnh lùng xa cách phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa, cả người trở nên mềm mại lười biếng.
Tư Hoài Tây vừa đẩy cửa bước vào liền sửng sốt, nhìn Bùi ca mềm mại dưới ánh sáng, trái tim áy náy đập loạn.
"Bùi ca, anh tỉnh rồi."
Tư Hoài Tây cười đến chói lóa như ánh mặt trời, như như hải yêu mới sinh nhảy ra từ sơn linh kỳ ảo trong biển, làn da trắng nõn sạch sẽ, đôi mắt xanh biển linh động như được rửa sạch bởi cơn mưa nhẹ nhàng, tinh khiết không cần làm sạch, thật là một thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp ngoan ngoãn.
Bùi Chiêu Chu chậm rãi chớp mắt, giống như bị khuôn mặt trong sáng như ánh mặt trời mê hoặc vài giây, lại nhanh chóng phục hồi, thầm cắm hàm sau.
… Anh là bị người sở hữu khuôn mặt nhìn qua ngoan ngoãn như vậy, thuần khiết như vậy lừa.
Kết quả là bị lừa mang thai, bản thân còn phải chủ động dâng tới cửa.
Bùi Chiêu Chu vì lòng tự trọng lung lay sắp đổ mà phiền muộn một giây, muốn lấy điếu thuốc ra hút.
Sau khi sờ túi, bỗng nhớ tới đang mang thai không được hút thuốc, trước bị nghiện thuốc lá, anh không nhịn được nôn nóng trừng hai mắt nhìn Tư Hoài Tây đứng một bên vô cùng vô tội.
Tư Hoài Tây khó hiểu nghiêng đầu hỏi: "Bùi, ca?"
——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-phan-dien-mang-thai-roi/1062438/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.