Hôm sau.
Nắng vàng ấm áp tràn vào trong nhà qua cửa sổ tầng hai.
Bùi Chiêu Chu trong giấc ngủ say dường như cảm nhận được sự ấm áp của ánh mặt trời, lông mi khẽ run như sắp tỉnh dậy, lại bị ánh sáng ấm áp dễ chịu kia phơi trên tấm lưng trơn bóng một trận thích ý thoải mái mà thả lỏng.
Vô thức đạp tung chăn bông, nằm nghiêng quay lưng với ánh sáng, lộ ra thân hình hoàn mỹ không tì vết không chút che đậy, bắp cơ tinh xảo trên thân hình lưu tuyến như đá cẩm thạch trắng ngà, cổ thon thả, tuyến eo hơi lõm, đường mông nhấp nhô săn chắc phủ thêm một tầng sáng đẹp đến mông lung.
Khép cặp mắt hổ phách vàng, gương mặt lạnh lùng ngủ say vẫn khiến người ta có cảm giác anh là con mèo lớn lười biếng ngủ ngon trên thảo nguyên châu Phi.
Tư Hoài Tây vừa từ ngoài về, nhìn trời không còn quá sớm, định gọi Bùi Chiêu Chu rời giường.
Vừa mới gõ cửa.
Cửa phòng tối qua căn bản không khóa chặt liền mở ra.
Không hiểu sao trái tim Tư Hoài Tây lộp bộp nhảy dựng, có một linh cảm tồi tệ.
Hô trước một câu.
"Bùi Chiêu Chu, anh tỉnh rồi à?"
Dường như nghe thấy người đang gọi tên mình, Bùi Chiêu Chu nửa ngủ nửa tỉnh nói mớ vài tiếng, hàm hồ đáp lại trong chăn bông: "... Ừ hừm."
Tư Hoài Tây thầm thở phào một hơi, lòng không gánh nặng đi vào.
Sau đó...
Tư Hoài Tây trố mắt hồi lâu.
Bùi meo meo kia nói mình đã thứ còn đang trần truồng nằm trên giường, mắt còn không thèm mở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-phan-dien-bi-dai-lao-mat-the-nhat-ve-nha/974146/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.