Cậu cắn môi, rụt rè bước tới ngồi xuống gần chỗ hắn, đặt kịch bản lên bàn: “Cái này... em thấy khó quá, không biết nên diễn thế nào mới đúng... Anh chỉ em nha.”
Lục Nguyên Minh giấu nhẹm chút ý cười xấu xa nơi đáy mắt, hắn vươn tay kéo cậu lại gần hỏi: “Ngồi xa thể làm gì, khó chỗ nào? Nói tôi nghe thử xem.”
Ở một không gian như thế này, không biết sao Cổ Tinh Vân đặc biệt ngượng ngùng, cứ có cảm giác không an toàn. Có thể đây là bản năng của động vật nhỏ chăng?
Cậu cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt kỳ lạ của người nọ, khế chỉ tay vào một đoạn thoại: “Đây, cảnh này... phải thể hiện cảm giác xao động khi được nắm tay người mình yêu...
Câu nói vừa thốt ra, không khí trong phòng bỗng chốc trầm lặng. Lục Nguyên Minh nhìn cậu chằm chằm, khóe môi cong lên một nụ cười đầy ẩn ý. Hắn bất ngờ vươn tay nắm lấy tay cậu, lực đạo vừa vặn, không quá mạnh cũng không quá nhẹ.
“Thế này thì sao? Có cảm giác gì không?"
Cậu giật mình, đầu ngẩng lên nhìn hắn, bối rối đến mức mặt đỏ đến tận mang tai. Tim đập nhanh đến không thở nổi.
Rõ ràng bình thường hắn và cậu cũng thường xuyên nắm tay nhau mà... sao hôm nay tim cậu lại đập nhanh thế này.
“Anh...!”
Hắn cúi người, ánh mắt sâu hút như muốn kéo người vào vực thẳm cùng mình: “Nhóc ngốc, tôi đã bảo học diễn xuất phải kết hợp với trải nghiệm thực tế. Nếu em không biết cảm giác đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3733359/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.