Cố Tinh Vân hít sâu một hơi, dồn sức giữ cho nhịp tim đập bình tĩnh trở lại, nhưng mùi bạc hà nồng đậm từ Lục Nguyên Minh tỏa ra như muốn nhấn chìm cậu vào bầu không khí đậm đặc ấy.
Chỉ vừa bước vào phòng, cậu đã cảm thấy cả người như bị luồng pheromone mạnh mẽ áp chế đến nghẹt thở, từng tế bào trong cơ thể cậu đều nhức nhối phản kháng.
Không giống như pheromone Cố Tinh Vân yêu thích lần đầu họ gặp mặt, pheromone của ảnh đế hiện tại tràn đầy cảm giác nguy hiểm. Cậu thầm nghĩ, có khi nào giây sau bản thân sẽ bị hắn giết chết bằng mùi hương bạc hà vô hại đó hay không?
Lục Nguyên Minh phát hiện có người khác trong phòng nhanh như chớp liền ấn mạnh cậu xuống giường, hai tay
Cố Tinh Vân bị hắn siết chặt lại ở phía sau. Đau đến mức nước mắt cậu ứa ra ướt cả hàng mi dài.
Lục Nguyên Minh phát hiện người đến là ai thì chậm rãi thả lỏng tay, nhưng hắn vẫn không hoàn toàn buông cậu ra, nhỏ giọng khàn khàn, vừa an ủi vừa dụ dỗ cậu thả pheromone cho mình.
"Tôi... bị người ta bỏ thuốc. Xin lỗi... vì làm em đau." Giọng Lục Nguyên Minh nghe như cầu khẩn, nhưng chẳng cách nào giấu được cơn đói khát mãnh liệt đang cuồn cuộn trong cơ thể hắn: "Ngoan nhé... cho tôi ôm một chút thôi..."
"A" Cố Tinh Vân bất ngờ bị ôm lên, cậu ngồi gọn trong lòng ngực hắn, chiếc cổ trắng ngần được xúc cảm nóng bỏng của đầu lưỡi người nọ làm cho lông tơ trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719464/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.