Lục Nguyên Minh tựa lưng vào sofa, ánh mắt lười biếng lướt qua gương mặt của nhóc Alpha ngồi cạnh. Hắn chậm rãi nói, giọng mang theo một chút trầm tư pha lẫn vài phần đùa cợt. Chỉ có hắn biết lòng mình mong đợi câu trả lời phủ định của cậu cỡ nào.
“Vậy nhóc có thấy tôi giả dối, xấu xa không?”
Cố Tinh Vân ngước mắt lên, đôi lông mày hơi nhíu lại. Cậu không hiểu vì sao Lục Nguyên Minh lại hỏi như vậy. Trong mắt cậu, hắn là người kiêu ngạo, nóng nảy nhưng lại đặc biệt tốt bụng và chân thành, một diễn viên tài năng với ánh hào quang rực rỡ. Nhưng trước khi cậu kịp trả lời, Lục Nguyên Minh đã nhàn nhạt nói tiếp.
“Như em thấy đấy, ở nhà thế này, tôi là một người khác, thế nhưng ra ngoài kia trước công chúng, tôi lại diễn vai một Alpha hoàn hảo. Mỗi lần xuất hiện trước ống kính, tôi luôn phải kiểm soát từng cử chỉ, từng lời nói. Tôi phải cười khi không muốn, phải thể hiện mình mạnh mẽ và hoàn mỹ dù trong lòng đôi khi chẳng khác gì một đống hỗn độn.”
“Tôi xấu tính lắm Cố Tinh Vân, em có ghét tôi không?”
Cố Tinh Vân thoáng chần chừ, cậu khẽ cắn môi, rồi lắc đầu: “Em không ghét anh. Anh tốt lắm, thật đó ạ!”
Lục Nguyên Minh bật cười, giọng hắn mang theo mấy phần thỏa mãn nói: “Nhóc giỏi nịnh hơn tôi nghĩ đấy.”
“Không có mà, em nói thật.” Alpha nhỏ nắm lấy tay áo hắn nhẹ lắc lắc, hàng mày thanh tú nhẹ cau lại, môi cũng mím thành một đường thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719317/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.