Cố Tinh Vân tỉnh giấc khi tia nắng ban mai chiếu qua khung cửa sổ. Cậu cảm thấy cơ thể khá dễ chịu, vô thức dụi dụi mắt đi ra khỏi phòng trong cơn mê man. Cố Tinh Vân quên mất rằng, mình đã xuyên không và giờ đây cậu đang ở một thế giới xa lạ, ở nhà một người khác, chứ chẳng phải căn nhà thân thương của cậu nữa.
“Cha lớn, cha nhỏ, chào buổi sáng ạ!”
Thấy bóng người ở cạnh phòng mình, Alpha nhỏ ngốc nghếch cứ nghĩ đó là hai cha, chào hỏi vui vẻ mỗi sáng như thường lệ.
Tuy nhiên, giọng nói của người nọ vang lên khiến cái đầu nhỏ đang gục xuống vội ngước lên: "Xuống nhà ăn sáng đi, tôi cũng đang định xuống." Hắn nói một cách ngắn gọn, không thèm để tâm đến câu chào hỏi ba chấm vào sáng sớm kia của cậu.
Lục Nguyên Minh sẽ không giận vì chút lời nói mơ hồ của một đứa nhỏ đang nhớ nhà đâu.
Cố Tinh Vân chớp chớp mắt, nhìn hắn rồi vội vàng gật đầu lẽo đẽo theo sau. Khi cậu xuống đến phòng ăn, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Cậu ngồi xuống bàn, trước mặt là một bữa sáng thịnh soạn với đủ loại món ăn hấp dẫn khiến hai mắt Cố Tinh Vân sáng bừng. Quản gia Trần Anh cũng xuất hiện, ông nhẹ nhàng hỏi thăm cậu vài câu trước khi tiếp tục công việc của mình.
Ngồi đối diện với Lục Nguyên Minh, cậu cầm dĩa và dao lên, nhưng lại có vẻ ngại ngùng không biết nên bắt đầu từ đâu. Thật ra, suốt đêm qua, cậu đã vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719302/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.