Editor: chentranho
"Oa, cậu chạy đi đâu vậy, sáng sớm tới giờ không gặp cậu đó?" Hách San San tránh ở góc phòng học ăn bữa sáng của cô -- mì gói, còn hữu nghị chia cho Đoạn Di nửa chén: "Ăn không Đoạn Di?"
Đoạn Di như đi vào cõi thần tiên, làm thế nào cũng không thể tưởng được buổi sáng nay làm cách nào mà mình lại xuất hiện ở trên giường Thịnh Vân Trạch.
Cậu ta tự chăm sóc mình cả đêm?
Thời điểm tỉnh lại, Thịnh Vân Trạch ngủ ở mép giường, nửa thân dưới cũng hoàn toàn chưa đặt lên trên giường.
Đoạn Di bỗng nhiên trào dâng một cảm xúc xấu hổ sâu sắc: Tối hôm qua cậu cuối cùng đã hạ quyết tâm hoàn toàn đơn phương ly hôn với Thịnh Vân Trạch xong, như thế nào mà thân thể lại không nghe sai sử cuồng chân chạy lên giường người ta thế này?
Tưởng Vọng Thư cầm tài liệu ôn tập đến ngồi bên cạnh cậu: "Cậu đừng cứ lo lắng chuyện chồng cũ làm gì, sáng nay kiểm tra Ngữ văn và tiếng Anh trước đấy, cậu ôn bài "Đằng Vương các tự" sao rồi?"
Đoạn Di lật lật quyển sách ngữ văn, biểu tình uể oải: "Nam Xương cố quận, Hồng Đô tân phủ. Tinh phân Dực Chẩn, địa tiếp Thịnh Vân Trạch?"
( Đằng Vương các tự là một bài thơ của Vương Bột thời nhà Đường. Hai câu gốc là Nam Xương cố quận, Hồng Đô tân phủ. Tinh phân Dực Chẩn, địa tiếp Hành Lư. - Nghĩa: (Đây là) quận cũ Nam Xương; phủ mới Hồng Đô. Sao chia ngôi Dực, ngôi Chẩn; đất nối núi Hành, núi Lư.)
"Hả? Cái gì mà tiếp Thịnh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nay-sao-lai-nhu-vay/928170/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.