Chuyến đi lần này chỉ riêng thời gian di chuyển đã mất tới năm ngày, so ra thì không dài bằng lần đi tới hành tinh hoang lần trước nhưng năm ngày di chuyển ở trong vũ trụ cũng là một quãng đường rất dài.
Hành tinh có số hiệu BF11 là một hành tinh có sự sống, dân cư đông đúc và phát triển, dựa theo sự phát triển của đế quốc thì nơi này giống như đang ở nhưng năm của thế kỷ 21.
Đó là một hành tinh thuộc trong vùng kiểm soát của lãnh thổ để quốc.
Vì vấn đề cách biệt công nghệ quá lớn nên bọn họ không biết tới sự tồn tại của đế quốc và sự sống trên các hành tinh khác, đế quốc cùng không giao thương với bọn họ nhưng vẫn âm thầm bảo hộ coi như con dân của mình, đã từng có một lần tàu tuần tra của đế quốc đi lọt vào tầm quan sát vệ tinh của bọn họ đã khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ gọi đó là người ngoài hành tinh.
Để tránh làm ảnh hưởng tới sự phát triển của hành tinh này đế quốc chỉ âm thầm quan sát và ra tay khi xảy ra chuyện lớn mà thôi.
Mà chuyện lần này nó lớn thật.
Không biết từ đâu xuất hiện một loại vi rút nguy hiểm có thể biến người bình thường trở thành xác sống khiến cho cả hành tinh ở trong trạng thái tê liệt, bệnh dịch lan nhanh vô cùng không thể kiểm soát, số người chết, bị thương đã lên tới con số rất lớn.
Khoảng một tháng trước đại hoàng tử Liam đã tới đó trợ giúp nhưng tình hình vẫn rất phức tạp, ban đầu những quốc gia ở hành tinh đó còn cho rằng tàu của đế quốc tới với mục đích xâm lược bọn họ nên vô cùng cảnh giác, hiện tại dịch xác sống đã quá nghiêm trọng, hệ thống quốc gia đều trở nên hỗn loạn.
Khi Tạ Hàn Vũ và Sandra đến nơi, nhìn đống hoang tàn bên ngoài thì không khỏi nhíu mày vì không biết nơi này đã trải qua điều khủng khiếp gì, khắp nơi đều là mùi hôi thối của xác chết.
Tạ Hàn Vũ bụm miệng lại tránh để bị khí độc từ mùi xác chết làm cho bị ngộ độc, với cả cái mùi này cũng khiến anh buồn nôn.
Sandra kéo anh vào bên người tỏa ra pheromone giúp anh dễ chịu hơn "Em vào trong trước đi".
Tạ Hàn Vũ lắc đầu "Không, tôi cũng là bác sĩ, tôi đi cùng sẽ giúp được mọi người".
Sandra nhìn ánh mắt kiên định của anh bất đắc dĩ để anh đi cùng tới trại tị nạn do đại hoàng tử lập ra để bảo vệ những người còn sống sót.
Ngoài cửa trại ghi số mười, đây đã là trại tị nạn thứ mười được lập ra trên khắp hành tinh.
Nhân viên y tế gấp rút chạy vào hỗ trợ chữa trị cho những người dân ở bên trong, một số khác được đưa đi phân tán tới các trại tị nạn khác.
Lính gác vừa thấy Sandra liền cung kính hành lễ "Thượng tướng đại nhân".
Sandra gật đầu nhẹ như chào hỏi, một lính gác khác nhanh chóng chạy đi báo với cấp trên.
Ở bên trong trại tị nạn vô cùng đông đúc, người dân ai cũng trông vô cùng bơ phờ, mệt mỏi, sợ hãi và đau đớn.
Chẳng mấy chốc lính gác quay trở lại dẫn đường đưa Sandra và Tạ Hàn Vũ đi tới phòng của đại hoàng tử Liam.
Vị hoàng tử này kém hai người năm tuổi, bằng tuổi với nhóc Tạ Hàn Nguyên nhưng khí chất cũng không thua kém ai cả, thân là hoàng tử của đế quốc, Liam là một Alpha cấp SS, năng lượng chiến đâu có thể nói là tốt nhưng không phải ở trong top những người mạnh nhất vì vị hoàng tử này giống với Tạ Hàn Vũ, thích đam mê nghiên cứu hơn cả.
Nhưng khác với Tạ Hàn Vũ làm việc trong sở nghiên cứu thuộc quân bộ thì Liam đang làm việc trong một sở nghiên cứu phục vụ cho người dân, chuyên nghiên cứu ra những loại thuốc trị bệnh rất tốt với mong muốn người dân của mình ai cũng được sống khỏe mạnh, dẫu sao sau này cậu ta cũng thừa kế ngôi vị đứng đầu đế quốc.
Lần này bệ hạ cử Liam tới cũng là vì tin tưởng con trai mình sẽ có cách chấm dứt dịch bệnh này.
Khi Tạ Hàn Vũ và Sandra đi vào phòng chỉ thấy toàn là các loại chai lọ thủy tinh dùng trong phòng thí nghiệm vứt la liệt khắp nơi.
Liam đeo kính bảo hộ đang làm thí nghiệm gì đó, bởi vì sự tiến vào hơi đột ngột của hai người làm cậu ta nhỏ thừa một giọt hóa chất.
*Bùm*
Hóa chất nổ tung, khuôn mặt Liam đen xì ngẩng lên chỉ thấy mỗi hàm răng trắng và hai con mắt kinh hoàng.
Cậu ta thừa hưởng gen của hoàng hậu với mái tóc màu vàng cắt ngắn gọn gàng, sáng sủa nhưng khuôn mặt giống gần như y xì bệ hạ.
"Hai người tới rồi à?" Cậu ta có vẻ đã quen với việc bị hóa chất nổ đen mặt nên bên cạnh có sẵn một chiếc khăn ẩm lau sạch đi.
Tạ Hàn Vũ để hai người nói chuyện riêng, anh ra ngoài xem giúp đội y tế chữa trị cho người dân.
Khi cửa đóng lại, Sandra mới đáp "Dịch bệnh này rất kỳ lạ, chưa kể loại vi rút kia rất mạnh, lại còn lây lan nhang như thể có người cố tình phát tán chúng vậy, tôi nghi ngờ vụ lần này với vụ ở hành tinh hoàng lần trước có liên quan tới nhau, mà rất có thể đều là do bọn Kiến Đen gây ra".
Liam tháo kính bảo hộ "Đúng thế, em vẫn đang nghiên cứu tìm ra thuốc trị hoặc ít nhất là vắc xin phòng ngừa loại vi rút này, dựa theo những gì em nghiên cứu gần một tháng nay thì vi rút xác sống chắc chắn phải được tạo ra trong phòng thí nghiệm như một loại vũ khí hóa học".
"Rất có thể chúng đang muốn thử nghiệm ở hành tinh này" Sandra nhíu mày, những kẻ này coi mạng sống của người khác như cỏ rác.
Hai người lại thảo luận thêm một hồi tới hơn nửa tiếng sau.
"Trước mắt chúng ta phải đi giải cứu những người dân còn đang mắc kẹt đưa về trại tị nạn" Liam nói.
Sandra vỗ nhẹ lên vai Liam, anh ta biết Liam lần đầu nhận một nhiệm vụ lớn như vậy, chắc chắn sẽ cảm thấy khá căng thẳng và trọng trách nặng nề, anh ta làm vậy để khích cậu em trai họ của mình.
"Việc đó cứ để tôi lo, cậu đã làm tốt lắm rồi, cứ chuyên tâm vào nghiên cứu thuốc đi".
"Được, em tin tưởng anh, vậy giao lại những chuyện ngoài kia cho anh đó".
"Ừm".
Chuyện đi giải cứu người còn bị mắc kẹt là chuyện gấp rút, Sandra cũng không nán lại lâu nữa, anh ta đi ra ngoài tìm kiếm Tạ Hàn Vũ, định bảo anh ở lại đây, bản thân sẽ về sớm thôi nhưng Tạ Hàn Vũ nghe tin anh ta sẽ ra ngoài thì rất lo lắng đòi đi theo bằng được.
"Tôi là bác sĩ của cậu, lỡ cậu xảy ra chuyện thì tôi còn chữa trị kịp thời chứ".
"Em cứng đầu thật đấy, thôi được rồi".
Sandra hết cách, chỉ có thể đem theo Tạ Hàn Vũ lên phi cơ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]