Cừu Cẩn bị muỗi cắn. 
Ngày hôm sau, khi cậu rời giường lại nhìn thấy vết đỏ trên cổ, phản ứng đầu tiên vậy mà lại là —— dù sao cũng đã có dấu rồi, sớm biết vậy thì tối qua không quá sức như vậy rồi. 
Cũng có chút đáng tiếc. 
"Nhìn gì thế? Sao mày lại nhăn chặt vậy?" Quý Thâm Tiêu từ đằng sau ôm lấy eo cậu, dùng giọng nói có chút mơ màng hỏi. 
Cừu Cẩn chỉ chỉ dấu vết trên cổ: "Bị muỗi cắn rồi." 
Quý Thâm Tiêu nhìn chằm chằm cái vệt đỏ kia một lát, đột nhiên nắm lấy gương mặt của Cừu Cẩn, nhanh chóng ép người giữa bồn rửa mặt với thân thể của mình. 
Cừu Cẩn hoảng sợ kêu lên một tiếng: "Anh làm gì vậy?" 
Quý Thâm Tiêu vùi đầu vào cổ cậu, như có như không cọ cọ: "Anh cũng muốn." 
Cừu Cẩn: "..." 
"Ngay cả muỗi mà anh cũng ăn dấm được nữa à?" 
"Ai kêu nó tùy tiện chích em?" Quý Thâm Tiêu vươn đầu lưỡi liếm chỗ bị chích, "Anh còn chưa dám chạm vào nơi đó." 
Đệt, thân thể Cừu Cẩn không khỏi run lên một chút. 
Sao lúc trước cậu lại không biết Quý Thâm Tiêu lại dính người như vậy chứ? Còn sẽ làm nũng như vậy nữa? 
Cố tình Cừu Cẩn lại thích vậy, mặt cậu có chút đỏ kéo cổ áo ra, để lộ ra phần xương quai xanh, nhỏ giọng nói: "Vậy anh không được để lại nơi có thể nhìn thấy được là được rồi..." 
Ánh mắt Quý Thâm Tiêu nháy mắt tối xuống. 
Đ*t... 
Người này muốn mạng của anh à? 
Tầm mắt của Quý Thâm Tiêu thật sự quá mức trần trụi, giống như có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nay-cuc-ki-thom/924595/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.