Edit: Súp Sữa
Sáng sớm hôm sau, quản gia gọi người đến khiêng chiếc giường đơn đi.
Vẻ mặt mấy anh công nhân lắp đặt hoang mang vô cùng.
Không phải hôm qua mới chuyển đến thôi à? Chủ cái nhà này sao kỳ quặc thế.
Có hành động thất thường như vậy, nhớ đến cái cửa phòng tan nát ngày hôm qua, rồi lại nhớ đến cách đây không lâu cái biệt thự này cũng tan tành y như vừa mới bị cướp đột nhập...
Bọn họ không khỏi suy đoán, hình như mấy đại gia tinh thần đều có hơi không được bình thường cho lắm ha, thế nên ánh mắt lúc nhìn sang Ôn Mộ còn chất chứa lòng cảm thương bao la.
Bé chim hoàng yến này thật tội nghiệp làm sao.
Ôn Mộ bị nhìn đến nỗi hai tai đỏ bừng.
Chuyện này, chuyện này đúng là kỳ thật, không thể trách người khác suy nghĩ nhiều được.
Sáng nay lúc tỉnh dậy, Bùi tổng lại đang nằm trên giường của cậu, lần này cái giường chỉ là giường một mét dành cho một người thôi, cho nên cơ thể hai người gần như là áp sát vào nhau.
Ôn Mộ lúng túng dịch người sang bên cạnh, động tác cẩn thận từng li từng tí một, nhưng mà vẫn đánh thức Bùi Thư Thần.
Bùi Thư Thần hình như cũng rất lúng túng, ngay lập tức vén chăn xuống giường.
Ôn Mộ lo lắng hỏi: "Bệnh mộng du của ngài có cần phải đi bệnh viện khám không?"
Bùi Thư Thần nói không cần, giọng điệu hiếm thấy ôn hòa cực kỳ.
Diễn biến xảy ra sau đó chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2493501/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.