Edit: Súp Sữa
Đối diện với ánh mắt phức tạp của Bùi Thư Thần, Ôn Mộ vội vàng giải thích: "Không phải đâu Bùi tổng, đây là đồ tôi mua cho mẹ và em gái mà."
Làm thế nào mà Bùi Thư Thần lại hiểu lầm là cậu muốn đeo vậy trời má.
Sao lại thế chứ, Ôn Mộ có chút phiền muộn, trong mắt Bùi tổng cậu là người sẽ làm chuyện như vậy hả? Trông cậu đâu có giống như thuộc hội chị em đâu.
"Không phải thì tốt. Cậu nhanh lên đi, tôi ra ngoài chờ đây."
Bùi Thư Thần bỏ xuống một câu liền đi ra ngoài, bởi vì hắn cũng thấy hơi lúng túng.
Ôn Mộ rất nhanh đã thanh toán rồi chạy đến chỗ hắn, Bùi Thư Thần nhìn lướt qua bên trong túi đồ, vẫn chỉ thấy có mỗi ba món đồ vừa rồi.
"Cậu không mua gì cho mình sao?"
"Ừm." Ôn Mộ gật đầu.
Ham muốn vật chất của cậu không nhiều, những đồ cậu mua về sử dụng đều mang tính thiết thực, cậu không thích mua đồ linh tinh hoang phí mà ngược lại thích tích góp tiền hơn, nhưng nếu là mua đồ để tặng cho người khác thì cậu luôn luôn sẵn lòng.
Nếu nhất định phải nói ra một thứ yêu thích thì, cậu muốn có một căn nhà, từ trước đến giờ cậu luôn mong muốn được sở hữu một ngôi nhà thuộc về riêng mình.
Không cần quá lớn, chỉ cần mấy chục mét vuông, một phòng ngủ một phòng khách là được rồi.
Tính cách cậu an phận yên tĩnh, cực kỳ mong muốn có một cái ổ nhỏ, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2493495/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.