Ngày hôm sau, Ôn Mộ tới tổ biên kịch báo danh, tâm trạng vừa kích động vừa thấp thỏm, còn cố ý mặc một chiếc áo sơ mi trang trọng.
Cậu theo thường lệ cùng Bùi Thư Thần bảy rưỡi đến công ty, đi thang máy đến tầng hai mươi hai, nhưng cửa văn phòng tổ biên kịch bị khóa nên cậu không thể làm gì khác ngoài tuyệt vọng quay lại tầng tám mươi tám.
Bùi Thư Thần đặt ly nước xuống, nâng mắt nhìn về phía cậu: "Đã nói với cậu là không cần đi sớm như vậy rồi."
Ôn Mộ ngượng ngùng cười cười: "Ừm... Tại tôi có hơi căng thẳng."
"Cậu căng thẳng cái gì," Bùi Thư Thần thản nhiên nói, "Tuy trình độ của cậu chẳng ra làm sao, nhưng còn hơn xa đầy người khác."
"....." Ôn Mộ không biết lời này nên tiếp kiểu gì, nín nửa ngày mới nghẹn ra một câu: "Cảm ơn Bùi tổng khích lệ."
Qua nửa giờ, Ôn Mộ không nhịn được lại chạy xuống, cứ đi lên lại đi xuống như thế tận mấy lần, chờ đến chín giờ rưỡi, các bộ phận khác đều đã bắt đầu một ngày làm việc mới, nhưng cửa kính khu văn phòng của tổ biên kịch vẫn khóa chặt.
Dần dần Ôn Mộ không còn căng thẳng nữa, cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. 𝑹a chươ𝗻g 𝗻ha𝗻h 𝗻hất tại -- 𝖳𝙧U𝓂𝖳 𝙧uyệ𝗻﹒v𝗻 --
Bùi Thư Thần thấy cậu như thế thì hơi buồn cười: "Chắc là buổi sáng họ không đến đâu, buổi chiều cậu hẵng đi."
"A?" Ôn Mộ bối rối, buổi sáng họ không cần phải đi làm sao...
Bùi Thư Thần nói: "Chắc đêm qua lại làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2493472/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.