Tâm lý phản nghịch của Tống Tiêu Sanh càng ngày càng nặng.
Thật ra nó không phải là một đứa bé không hiểu việc đời. Ngược lại nó rất thông minh, ngay cả những món đồ bị đập vỡ đều là những món không thể chơi được nữa. Bộ lego Tống Thất đưa cho nó cũng được nó làm loạn theo thứ tự hướng dẫn, nếu muốn lắp lại thì rất dễ.
Sau khi phát hiện chuyện này, Tiêu Vân Chử không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Con trai mà y thương yêu cố ý muốn chọc giận mình, y lại không có sức để uốn nắn lại hành vi của Tống Tiêu Sanh.
Thật ra Tiêu Vân Chử biết Tống Tiêu Sanh muốn gì. Đối diện với con trai alpha liên tục vứt hỏng xe đồ chơi, Tiêu Vân Chử khẽ thở dài. Y ngồi xổm xuống, nhặt món đồ chơi đáng thương lên.
Đây là quà sinh nhật bọn họ tặng con lúc Tống Tiêu Sanh bốn tuổi. Những món đồ chơi chỉ dành cho đám trẻ đùa nghịch không còn thích hợp với đứa bé thông minh hiện tại nữa, cho nên nó mới có thể đập dứt khoát như vậy, lại không biết mỗi món đồ chơi đều là do bố mẹ cẩn thận chọn cho nó. Tiêu Vân Chử đặt món đồ chơi tả tơi lên bàn, tới gần nói với đứa con trai đang tức giận: “Nhóc Sanh.”
Quả nhiên Tống Tiêu Sanh dịch mông, dứt khoát né khỏi cánh tay muốn xoa đầu nó của Tiêu Vân Chử. Tiêu Vân Chử hơi khựng lại, run nhẹ đặt xuống cạnh người Tống Tiêu Sanh: “Con có thể hứa với papa làm hết bài tập về nhà không? Cả chơi đàn violon nữa.”
“Hừ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-khong-chung-thuy/247083/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.