Dư Nguyệt đứng trước chiếc gương trong phòng tắm, vuốt nước lên tóc rồi dùng lòng bàn tay ấn tóc xuống, cố gắng làm giảm đi sự lố lăng của mái tóc.
Người trong gương mặc một chiếc áo thun trắng và quần jean, phong cách phối đồ có thể nhìn thấy ở mọi nơi, đi một đôi giày thể thao hàng nhái có giá không quá năm mươi tệ, mái tóc ngắn đen dày được cột gọn gàng trên đỉnh đầu, lông mày và đôi mắt tinh ranh của anh bị ẩn sau tấm màn dày.
"Mình cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó..."
Dư Nguyệt nhìn bản thân trong gương lẩm bẩm.
"A, đúng rồi!"
Anh lấy trong túi ra một cặp kính gọng vuông màu đen trông có vẻ cồng kềnh, là kiểu thường thấy nhất ở mấy cậu chàng mọt sách, cặp kính nằm trên sống mũi, che đi tia sáng ở sâu trong mắt anh.
Tốt
Bây giờ thì anh đã trở thành một cậu "học sinh giỏi", "vụng về", "thật thà".
Hơn nữa, đây lại là kiểu Beta ít nổi bật trong đám đông.
Chính là kết quả mà Dư Nguyệt muốn.
....
Anh kéo lại vạt áo, đứng trước gương chăm chút lại vẻ ngoài lần cuối rồi chậm rãi đẩy cửa phòng tắm ra.
Khoảnh khắc vừa đẩy cửa ra, sống lưng vốn đang thẳng đứng của anh hơi khom lại một chút, hoàn toàn mất đi khí thế kiêu ngạo.
Anh mỉm cười, nụ cười mang theo ba phần ngại ngùng ba phần dễ mến.
Nhìn thấy đứa trẻ hiểu chuyện như vậy, dì bảo mẫu của Lục gia cũng nhỏ nhẹ nói: "thầy Dư, thầy ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-huong-tra-xanh/2834305/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.