Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Ngô Đồng cũng lo lắng gọi điện thoại cho Khương Hành.
Căn biệt thự này nếu Khương Hành cho cậu ở miễn phí, cậu cảm thấy mình vô công bất thụ lộc, lương tâm sẽ bị cắn dứt.
Nhưng nếu Khương Hành cho cậu thuê, có lẽ cậu không đủ khả năng thuê nó trong một ngày, thà ngủ trên băng ghế công viên còn tốt hơn, lông của Bì Đản và Tuyết Đoàn khá dày, cậu hầu như không cần lo cho chúng, mà thực chất nó còn rất ấm.
Khương Hành có lẽ đã tỉnh lại, hắn lập tức ấn nút nghe điện thoại mà không để Ngô Đồng đợi một giây.
"Xin chào, tôi là Khương Hành." Giọng nói ấm áp và mềm mại của Alpha vang lên từ tính trầm thấp rơi vào tai cậu, màng nhĩ bị chấn động đến tê dại nghe đến mang thai, chóp tai Ngô Đồng gần như ngay lập tức đỏ bừng.
"Thầy Khương, tôi là Ngô Đồng." Ngô Đồng ngập ngừng hỏi: "Tôi không đánh thức anh ngủ đi?"
Bây giờ chưa đến tám giờ sáng, có lẽ do cậu sợ quấy rầy giấc ngủ của hắn nên Omega đối diện nhẹ giọng nói. Nghe được giọng nói mềm mại này, Khương Hành cảm thấy trái tim mình như mềm nhũn, khuôn mặt hơi mệt mỏi cả đêm không ngủ cũng thả lỏng một chút.
"Không có, tôi tỉnh rồi." Khương Hành khẽ nói: "Tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Là như vậy, thầy Khương..." Đôi môi hồng hào của Ngô Đồng mím nhẹ, cậu đi thẳng vào vấn đề: "Tối hôm qua tôi hơi bốc đồng, sau khi bình tĩnh lại thì nghĩ đến chuyện này, tôi cảm thấy tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/5066554/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.