Tuyết rơi liên tục trong vài ngày dưới ánh đèn đường tỏa sáng rực rỡ.
Khương Thanh Nguyên bước đi trên đường, trong miệng ngậm một túi rác, tuyết bị đạp trên đường dính vào một lớp tuyết mới, mỗi bước chân dẫm dưới tuyết tạo thành một tiếng kêu, nó bước từng bước một, dưới sân tuyết in một dấu chân nhỏ hình hoa mai.
Lần đầu tiên đến nơi này nó không quen thuộc, khi bị Ngô Đồng đưa về nhà cũng không đi ngang qua kho rác, cho dù có đi ngang qua, Khương thiếu gia nó lúc đó vẫn đang phẫn nộ nghĩ ra kế hoạch mơ tưởng về việc bắt bắt gian và việc kế thừa Tập đoàn giải trí Mục Đồng rồi đi đến đỉnh cao nhân sinh.
Cho nên, Khương Thanh Nguyên thật sự không biết đường chút nào.
Nhưng điều này không ngăn cản việc nó ngẩng cao đầu, tự tin ưỡn ngực bước đi với một túi rác trong miệng.
Tìm không thấy thùng rác thì sao chứ, thiếu gia nó đây ngày mai sẽ khiến người ta đặt thùng rác vào chỗ nó vứt rác hôm nay luôn.
Hướng mà Khương Thanh Nguyên nó hướng tới chính là nơi nơi đều là thùng rác.
Năng lực của nó chính là khiến nó tự tin.
Nhưng cho tới bây giờ, Khương thiếu gia nó hoàn toàn không có tiền.
Cây ATM độc quyền mang tên Khương Hành của nó bây giờ vẫn chưa phải là cha nó, chứ đừng nói đến ba nó- người đã mất việc và sắp ch.ết đói.
Bên ngoài trời rất lạnh, bộ lông dày đặc của Husky cũng không thể ngăn chặn mùa đông ẩm ướt pha thêm lạnh lẽo của thành phố An Hải trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/5066539/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.