-Michi chạy về nhà, mở căn hầm ra em chạy xuống dưới, nước mắt em không ngừng chảy ra, em ngồi xuống ghế lau đi nước mắt.
*Tại sao, tại sao chứ nước mắt mình không ngừng lại được, hình ảnh 🍵 hun Mikey cứ hiện lên trong đầu, mình khó thở quá, đau quá.Tại sao lại vậy chứ, rõ ràng trong sách không có bất kì căn bệnh nào có biểu hiện như vậy cả*
Sau một thời gian, em cuối cùng có thể bình tĩnh lại,mặc dù rất thắc mắc về căn bệnh này nhưng em vẫn có thứ quan trọng hơn để làm, đó là điều chế thuốc, em bật lên 1 bài nhạc và cất tiếng hát mỗi khi khó chịu muốn khóc em sẽ luôn cất tiếng hát lên, nó khiến em thoải mái và tịnh tâm làm việc hơn. Em đã dưới tầng hầm nghiên cứu thuốc hơn 5 tiếng đồng hồ, cơ thể em mệt mỏi bước lên, lúc này ba người kia cũng bước vào nhà thấy em gần như sắp gục xuống đất, họ liền chạy qua đỡ lấy em.
+Michi à cậu sao vậy-Hina
-Họ thấy được cơ thể cậu tỏa lên mùi lên mùi thuốc cánh cửa của tầng hầm vẫn chưa kiệp đóng lại từ đó họ suy ra
+Michi mày lại vùi đầu vào nghiên cứu nữa sao, cứ như thế này mày sẽ kiệt sức mà chết đó-Ema
+Này, hai người không thấy có gì đó hơi lạ sao-Yuzuha
+Sao lạ???-Ema
+Thì tao thấy hình như cậu ta đã khóc rất nhiều nên mắt mới sưng như vậy đúng không. Hơn nữa cậu ấy có bao giờ thích đeo phụ kiện áo đâu-thám tử Yuzuha lên tiếng
- Sau đó họ liền tháo phụ kiện áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-nu-idol-takemichi-va-bon-bat-luong/4064236/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.