Đứng trước một toà nhà cao ngất ngưỡng, Takemichi âm thầm nuốt nước bọt.
Cậu thầm nghĩ có phải bản thân quá sai lầm khi đã nhờ Sam chọn một căn hộ cho mình tạm thời sinh sống hay không?
"Đây là "căn hộ bình thường" mà anh đã nói sao?"
Takemichi chỉ tay vào toà biệt thự trước mắt, hoàn toàn ngán ngẫm kêu lên.
Tự hào trước chiến tích của bản thân, Sam không chút kiêng dè khoác vai cậu:"Thế nào? Em thấy nơi này có ổn không? Quá hợp ý chứ gì!"
Ý của Sam là: Mau khen anh giỏi đi.
Kì thị đẩy hắn ra, Takemichi ngoảnh đầu muốn rời đi.
Có muốn ở thì hắn tự đi mà ở, nơi này quá mức tốn kém và to lớn, không phù hợp với người lười di chuyển như cậu.
Thấy Takemichi thật sự muốn rời đi, Sam vừa buồn cười vừa tức giận mà kéo cậu lại.
"Được được, anh biết em sẽ không đồng ý nên đã sớm chuẩn bị rồi! Em nhìn căn hộ đối diện xem, có phải đúng với tiêu chí "nhỏ gọn đầy đủ không?""
Chỉ tay về toà nhà ở phía đối diện, Sam lắc lư chìa khoá bé bé xinh xinh trong tay.
Một căn nhà một tầng nằm ngay mặt tiền của đường chính, xung quanh được rào chắn hoa, tông màu chủ đạo là xanh dương và trắng.
Quả nhiên là rất đẹp, hệt như tưởng tượng ban đầu của cậu, vui vẻ cầm lấy chìa khoá nhà mới, Takemichi cắn môi tỏ vẻ: Coi như anh còn hiểu em rồi lon ton chạy vào bên trong xem.
Bởi vì không có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/3193176/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.