Cốc cốc cốc.
Cốc cốc.
"Takemichi, ngủ chưa vậy? Tôi đem đồ ăn tối cho cậu nè."
Không nghe thấy hồi âm, Ryusei tự nhủ mình là bác sĩ nên có nghĩa vụ đi kiểm tra bệnh nhân, thế là hắn lấy ra một chiếc chìa khóa dự phòng đi vào khi chưa có sự cho phép.
Đèn phòng tắm vẫn mở, trên giường lại chỉ có một mình Sanzu nằm, không cần nghĩ cũng biết Takemichi đang ở trong đó. Đặt phần cơm tối mà hắn đã cất công chuẩn bị cho cậu xuống bàn, Ryusei bắt chéo chân đọc báo chí trong lúc chờ đợi.
Một lúc lâu sau, Takemichi từ trong phòng tắm đi ra, vì không gian phòng không quá lớn nên cậu dễ dàng nhận ra được sự hiện diện cực kì rõ ràng của Ryusei.
Thoáng nhìn thấy hai phần cơm nóng hổi đặt trên bàn, Takemichi vô thức nhìn lên đồng hồ thì mới phát hiện đã hơn mười giờ tối.
Thì ra loay hoay dọn cái mớ hỗn độn do Sanzu gây ra lại mất nhiều thời gian như thế, không thì cậu đâu đến nỗi quên luôn việc tìm cái gì đó để ăn.
Tiếng bụng đói vang lên cổ vũ cho đầu óc của cậu cuối cùng cũng chịu sáng suốt, không tự chủ được nuốt nước miếng, Takemichi hậm hực nói xấu Sanzu vì đã hại cậu chưa có gì trong bụng cả một thời gian dài rồi.
Nghe thấy tiếng động phát ra từ phía phòng tắm, Ryusei dời mắt nhìn lên, bật cười:"Ngồi xuống ăn cùng đi, cái này là tôi cố ý mang đến cho cậu đấy."
Phàm là con người, không ai sẽ từ chối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/3193127/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.