Nếu như có cơ hội để được lựa chọn lại thì có lẽ Takemichi sẽ không bao giờ đồng ý lời thách thức của Kisaki.
Nửa tiếng trôi qua, Takemichi như một người vô hồn, hoàn toàn không dám tin những gì mà mình đang nhìn thấy.
Cánh tay nâng lên, rồi lại hạ xuống.
Đáng ra cậu nên sớm nhận thức được điểm khác biệt ban đầu giữa hắn và cậu.
Kisaki, gã ta ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
Đồng hồ reo lên ám chỉ cho thời hạn so tài đã hết, nhìn vào bàn cờ đã thay đổi quân số một cách chóng mặt, người người đứng vây quanh xem vẫn có thể nhìn ra được điểm khác biệt này.
Một đỏ một đen vẫn giữ được Vua của mình, thế nhưng từ đầu đến cuối thì quân của Kisaki lại không mất một con nào, còn Takemichi, ngoài vị vua đang bi bao vây bởi vô số con tốt thì cậu chẳng còn lại gì cả.
Như một cái ngục tù không lối thoát, muốn tiến không được, muốn lùi lại càng không.
Bất lực, bế tắc, hoàn toàn đúng với ngữ cảnh đang diễn ra ở hiện tại.
Nhìn thấy Takemichi vẫn thất thần ngồi một chỗ, Akkun lo lắng đi đến sau lưng cậu.
Vô thức chạm vào tấm lưng đã ướt đẫm mồ hôi của Takemichi, Akkun nhất thời kinh ngạc.
Chỉ là một ván cờ thôi, có cần căng thẳng đến mức này không...?
"Này, hoà rồi không phải sao, chúng ta đi thay quần áo-"
"Tao thua rồi..."
Takemichi mấp môi.
Cúi đầu nhìn vào bốn vị trí do hương xa, tướng vàng tướng bạc cùng với xe đang đứng, Takemichi chậm chạp nói:"Shogi còn có một cách đánh gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032389/chuong-135.html