Buổi lễ kết thúc cực kì tốt đẹp, trước khi rời khỏi sân khấu, Takemichi không đắn đo mà đưa tay kéo Hina đến một góc khuất sau cánh gà.
Ngơ ngác để Takemichi kéo đi, Hina kinh ngạc nhìn cậu.
"Takemichi?"
Quan sát xung quanh không có ai đáng nghi, Takemichi trực tiếp vào thẳng vấn đề.
"Giày của chị có trục trặc đúng không ?"
Như ngỡ ngàng khoảng chừng vài giây, sau đó Hina liền bật cười.
"Đúng vậy, sao mà cậu biết được thế."
Đem váy kéo lên, Hina đưa chân ra.
"Công ty vừa đổi staff nên em ấy không rõ cỡ chân của tôi, đôi này có hơi nhỏ nên..."
"Cởi ra đi."
Takemichi nghiêm túc nói.
"Mang giày của em đi, váy của chị dài như vậy thì không có phát hiện được đâu."
"Hả..."
Hina thích thú nhìn cậu, nửa đùa nửa thật trêu chọc:"Vậy cậu sẽ mang giày của tôi sao ?"
"Em đi chân."
Không đợi Hina trả lời, Takemichi thành thật đem giày cởi ra.
Thấy Takemichi có vẻ không đùa nên Hina lập tức ngại ngùng từ chối:"Làm sao được, lát nữa chắc chắn cậu sẽ bị chú ý, nào để bản thân thiệt thòi."
"Ngày mai sẽ bắt đầu quay, nếu chị cứ cố chấp thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nhanh đi chị, em là con trai nên chẳng hề hấn gì nhiều đâu."
Gấp rút hối thúc Hina, Takemichi còn tỉ mỉ rút ra một chiếc khăn tay:"Rộng quá thì nhét cái này vào sau đế là được rồi, còn hơn là đi giày nhỏ hơn chân."
Chầm chậm cởi giày ra, Hina đắn đo mang giày của cậu vào, quả nhiên là thoải mái hơn đi đôi giày cao gót siết chân đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032356/chuong-102.html