Ngồi đối diện nhau, Takemichi bởi vì một tay bất tiện nên chỉ có thể băng bó qua loa cho Baji.
"Xong rồi." Đem kéo cắt đi miếng băng còn thừa, Takemichi lạnh nhạt ngước đầu nhìn hắn.
Chầm chậm đem cánh tay của mình lên ngắm nghía, Baji câm nín.
Hắn thốt lên:"Cậu băng xấu quá!"
"Hả?"
Takemichi không hài lòng nhíu mày:"Tôi chỉ có một tay thôi, băng tử tế như vậy mà anh còn chê à, sao không chạy qua chỗ tình nhân anh ấy!" Takemichi đưa tay của cậu lên:"Nhìn xem, tình nhân anh băng bó thuận mắt hơn tôi nhiều."
Đem hộp thuốc đóng lại, Takemichi chép miệng.
"Mà nói cũng lạ, khi không anh đi theo tôi làm gì ? Bây giờ thì hay rồi, chúng ta đều là những hiệp sĩ cụt tay."
Im lặng nhìn bóng lưng Takemichi một hồi lâu, Baji chần chừ lên tiếng.
"...Tôi có việc muốn nhờ cậu."
***
Đứng trước một toà nhà nguy nga tráng lệ, thậm chí một cái khuôn viên thôi cũng đã bằng nhiều mẫu đất gộp lại.
Takemichi câm nín.
Cậu vì sao lại đồng ý đến đây nhỉ ?
Đêm hôm qua sau khi nghe Baji nói vậy thì Takemichi đã hơi kinh ngạc mà nhìn hắn.
Baji muốn nhờ vả sao ? Khó tin đấy.
"Muốn tôi làm gì?"
Takemichi hỏi, mặc dù cậu không nghĩ rằng bản thân sẽ đồng ý nhưng cứ nghe thì chắc cũng không sao đâu nhỉ ?
"Ngày mai, cậu chỉ cần đến toà nhà lớn nhất ở phía thành Tây. Lúc đó tôi sẽ nói ra điều mình muốn nhờ vả."
Vốn dĩ Takemichi thật sự không tính sẽ đi nhưng bản năng tò mò cộng thêm việc "toà nhà lớn nhất", Takemichi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032338/chuong-84.html