Nhìn chiếc bánh ngọt được đẩy đến trước mặt mình, Takemichi có chút không nói nên lời.
Dòng chữ "Kazutora" được viết cực kì đẹp ở chính giữa mặt bánh, thế nhưng ý của hắn là muốn cậu ăn nó sao ?
"Đây là muốn tôi ăn sao..." Takemichi buộc miệng hỏi.
Như để chắc chắn, Kazutota khẳng định gật đầu, miệng còn không quên cong lên một đường tuyệt đẹp.
"Chiếc bánh có tên của tôi khi được cậu ăn thì lần sau cậu sẽ không quên tên của tôi nữa."
Kazutora nửa đầu nửa thật, thế nhưng trong đầu cậu lại tự bật mode trả lời : Nhưng không phải sớm muộn tôi cũng "đi" nó ra sao ?
Tất nhiên là những lời thầm kín này được cậu chôn giấu ở trong lòng, cười hì hì nhìn Kazutora, Takemichi từ xưa đến nay có thể từ chối tất cả mọi người nhưng với đồ ăn thì không, tất nhiên lần này cũng không ngoại lệ.
Không e dè mà ngồi ăn trước cái nhìn chăm chú của Kazutora, sau một hồi thì người vô tâm vô phế như cậu cũng kịp nhớ ra bản thân phải "mời" Kazutora.
Hơi khó xử nhìn cái thìa đã bị mình ăn qua, Takemichi suy nghĩ muốn quay đầu để gọi nam phục vụ mang cho mình một cái thìa nữa nhưng lại được Kazutora ngỏ ý ngăn cản.
"Cậu cần thêm gì sao ?"
"A...là một cái thìa nữa, cậu cũng ăn cùng đi. Hoặc là gọi thêm một cái ?"
Là tiền của cậu nên tôi không tiếc đâu...
Ngậm ngùi thêm bớt câu sau, Takemichi trong lòng cười trộm.
Thế nhưng không như mong muốn của Takemichi, Kazutora rất thẳng thắn từ chối.
"Không phải ở đây có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032328/chuong-74.html