Thì ra cảm giác có một người anh quá mức hoàn hảo không vui sướng như hắn tưởng.
Mỗi khi đi đâu, hay làm gì, trong bất cứ một cuộc trò chuyện nào thì tên của Shin giống như một câu thần chú luôn được lặp lại.
"Manjiro, cậu giỏi quá, đúng là em trai của anh Shinichirou mà."
"Phải đó, anh ấy mặc dù ra trường lâu rồi nhưng tên lúc nào cũng được nhắc đến, ngưỡng mộ quá mà."
"Manjiro thật là sướng, nếu tớ có một người anh như vậy thì nhất định đem khoe cho cả thế giới biết."
Sano Manjiro năm 12 tuổi đã nghe vô vàng lời khen ngợi từ bạn bè, người thân, thậm chí là người nhà về anh trai của mình.
Thế nhưng, Manjiro năm đó, chỉ vì một lời khiêu khích.
Bao nhiêu sự kiềm nén tích tụ...
Bao nhiêu nỗi khổ sở trong lòng...
Lòng tự trọng, sự tự ái.
"Mày nói xem, thằng Manjiro nếu không phải có một người anh giỏi như vậy thì sao mà được quý mến như thế."
Manjiro năm đó, trong nhà vệ sinh nam, một người được xem là chuẩn mẫu mực thứ 2 của ngôi trường danh giá lần đầu tiên phạm một lỗi lầm vô cùng lớn.
Còn là lỗi kỉ luật.
"Trời ơi! Mau ngăn Manjiro lại, cậu ấy sắp đánh chết người rồi."
Lạnh lùng ở trên đồng học của mình mà hạ những nắm đấm đầy uy lực, Manjiro năm đó hoàn toàn không màng đến cái lớp nguỵ trang cho sự hoàn hảo bấy lâu nay mà chỉ biết ra sức đánh cái con người đã dám thốt ra những lời khó nghe đó.
Giây phút ấy, Manjiro cuối cùng cũng nhận ra, con người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032287/chuong-33.html