Takemichi sau khi dành lại được máy ảnh thì đắc ý nhìn Takuya không đạt được mục đích mà xụ mặt, còn đang cười khúc khích thì cậu đã bị giật mình bởi giọng nói vang lên sau lưng mình.
"Cậu thích chụp hình sao?"
Bởi vì Shinichirou cao hơn Takemichi cả một cái đầu, thế nên để thuận lợi nhìn chiếc máy ảnh trên tay cậu, anh phải hơi cúi đầu để hạ tầm nhìn. Điều này cũng vì thế mà làm Takemichi vì giật mình quay đầu lại mà không kịp phản ứng đã ngã nhào về phía sau.
Còn đang nhắm mắt để chờ đợi cơn đau từ mông ập đến thì vòng eo ăn mãi không lớn của cậu đã được Shinichirou nhanh tay đỡ được.
Nhìn Takemichi hai mắt nhắm nghiền, anh không khỏi bật cười, giọng nói ôn nhu vang lên:"Không có ngã, không tin cậu mở mắt thử xem."
Một mở một nhắm, Takemichi nhăn mặt nhìn dưới đất, phát hiện bản thân không hôn đất mẹ, Takemichi vui vẻ thở phào.
Chỉnh đốn lại tư thế đàng hoàng, Takemichi hơi ngước đầu nhìn Shinichirou, tâm không loạn tim không đập, cậu đối với anh lễ phép gật đầu một cái.
"Cảm ơn anh."
Nhìn hành động khách sáo của Takemichi, Shinichirou còn muốn đưa tay vỗ đầu cậu một cái để tỏ ý không sao thì đã nghe một giọng nói mang ý tứ chọc ghẹo vang lên.
"Trời ạ trời ạ, tôi vừa mới đến có cần thồn một nồi cẩu lương ngon miệng thế này không."
Trong trẻo dễ nghe, Takemichi nhìn qua, một cô cái cao tầm m5, ăn mặc đơn giản năng động, đặc biệt chính là mái tóc cam mềm mại cùng đôi mắt to tròn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032261/chuong-7.html