Sau khi rời đi, đạo diễn còn không quên nhắc nhở Takemichi chiều nay đến thử vai cho buổi quay đầu tiên của mình.
Sau 7749 lần gật đầu đáp ứng, đạo diễn mới an tâm rời đi.
Lúc này, người vô hình nãy giờ mới bắt đầu lên tiếng:"Chuyện quái quỷ gì vậy? Cậu thật sự muốn làm diễn viên sao?"
"Bố Ken đã ra sức như thế? Tôi từ chối được sao?"
Takemichi đúng là như thế, khi người ta nhờ vả thì cậu không thể từ chối được, bởi vì sự thất vọng của người khác khiến cậu không vui.
Nhưng mà Bố Ken là cái quỷ gì?
"Nói xạo, còn không phải cậu ham tiền nên mới đồng ý."
Ông chủ khinh bỉ nhìn cậu, tai ông đâu bị điếc, tất nhiên sẽ nghe được chuyện tiền bạc kia.
Nhưng Takemichi sau khi nghe xong thì bắt đầu cáu gắt:"Này nha, ông cho là tôi ham tiền sao? Thật ra chỉ là tôi cảm thấy người ta cần tôi quá nên mới đồng ý thôi, với lại 2000 kia cũng là bố Ken tự nói, tôi đâu có đòi hỏi?"
Cậu dám sao? Lúc đó cậu chính là cá nằm trên thớt, thật ra là do bố Ken không biết nắm bắt tình thế, chỉ cần đem chuyện đó đe doạ cậu, tự nhiên cậu cũng sẽ nghe theo, ai mà nghĩ bố Ken thế mà chi tiền mua thời gian của cậu.
Cũng tốt, vừa thoát nạn vừa có tiền, ai mà không ham cơ chứ?
Takemichi khà khà cười, cậu vui vẻ đi về nhà để chuẩn bị cho chiều nay.
***
Takemichi so với dự định thì đến sớm hơn một chút, dừng chân trước một công ty hạng sang, cậu còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032258/chuong-4.html