Vừa để đồ ăn xuống, cậu ăn như chết đói 10 năm:)). Vẻ mặt giận dỗi, tay thì gắp đồ ăn lia lịa:)),dễ thương không tả nổi a~. Cả lũ mỉm cười:
- Bảo bối từ từ thôi, không ai dành với em đâu! - Yoongi
-*im lặng*:))
- Bảo bối a~. Bọn anh sai rồi. Bọn anh xin lỗi. Em bỏ qua cho bọn anh lần này đi, về nhà anh cho kẹo - Tae
- Thật ạ? Em bỏ qua:)).
Cã lũ cười tươi làm hs cả trường say đắm:)).
Ăn xong thì cũng là lúc chuông vào học vang lên. Căn tin vắng dần, rồi cả lũ cũng lên lớp.
Cả lũ bước vào lớp với dáng vẻ bất cần, bà cô già mới đến cũng tức lắm nhưng không dám làm gì vì biết phận của mình chẳng bao giờ so sánh với họ được.
Đã ổn định chỗ ngồi, bả bắt đầu giở trò:
- Jeon Jungkook lên trả bài (Su: bà lội này, đã dạy người ta được chữ nào đâu, trả bằng niềm tin à).
Cậu ngoan ngoãn lên bảng, các anh cùng cả lớp nhìn bà ta bằng con mắt khinh bỉ. Bà cô thấy cậu thì 2 mắt sáng trưng ( đẹp trai í),nhẹ giọng:
- À, em là Jungkook? Em hãy giải cho cô bài này nhé!
Bả viết đề lên bảng, sau đó cậu giải. Lợi dụng lúc cậu tập trung làm bài, bả định chạm vào người cậu. Các anh nãy giờ quan sát không sót 1 li:))),thấy vậy, Yoongi cầm cây viết phóng ngay tay bả. Bả đau điếng, định quay xuống chửi thì gặp ánh mắt lạnh hơn băng của cả lớp đang nhìn, ớn lạnh bả ngậm ngùi quay lên:)).
- Em giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/allkook-em-la-de-chung-toi-yeu-thuong/83468/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.