Những lúc mặt Từ Vi Vũ bỗng dày bất thường, tôi hỏi: "Lòng tự trọng của anh đâu?" 
Anh "một cười trăm vẻ nhiên nhiên[1]" nói: "Hết sạch từ khi yêu em rồi." 
( [1] Trích "Trường Hận Ca" - Bạch Cư Dị, bản dịch Tản Đà.) 
Sau này, những bạn bè, đồng nghiệp "gục" trước đủ kiểu hành động tự mãnđược thực hiện dưới lốt thanh cao như trăng sáng gió mát của anh, cảmthán: "Vũ, lòng tự trọng của chú bay đi đâu hết rồi!" 
Anh quay lại cười, "Không, là lòng tự trọng của mày chứ." 
Nói chung, số cuộc điện thoại tôi nhận được về chủ đề "lòng tự trọng" của Từ Vi Vũ không chỉ dừng lại ở một. 
"Em dâu, em phải giành lại công bằng cho anh, à đúng rồi, anh là đồngnghiệp cùng phòng với Từ Vi Vũ, họ Lưu, bị nó xâm hại vô nhân đạo! Giàrồi không tự bảo vệ được, muốn nhảy sông nhưng trong nhà còn có mẹ già,con nhỏ..." 
"..." 
Sau, tôi hỏi anh: "Sao anh lại xâm hại đồng nghiệp Lưu?" 
Vi Vũ: "Cứt! Cậu ta rảnh rỗi sinh nông nổi, uốn a uốn éo quanh phòng anh,ngứa mắt nên gọi người mang còng tay đến trói vào ghế cho cậu ta ngồiyên tý thôi." 
"..." 
#185 
Cơ quan Vi Vũ tổ chức chơi CS nhân vật thật, tôi bị kéo đi, từ chối kiểugì cũng vô dụng. May mà có khá nhiều người đưa người nhà đi cùng. 
Chia đội trước khi ra sân, theo hình thức bốc thăm, tôi và Vi Vũ ở hai pheđối địch. Anh kéo tay tôi nói: "Vợ, anh là người có tổ chức, có kỷ luậtnên nếu anh có làm gì, kính mong... đại nhân không chấp tiểu nhân, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/all-in-love/47531/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.