Hôm nọ vẽ màu nước, phác qua một bóng người, dùng màu xám chì nên nhìn cógì đó rất lạnh lẽo, thê lương. Tôi bỗng nổi hứng, đề vài dòng bên cạnh:“Anh không muốn nhìn em, vậy thì đời này kiếp này hãy để em được chếtcùng anh, kiếp sau em sẽ không xuất hiện trước mặt anh, cũng không thểtìm anh được nữa, vì em, chưa từng luân hồi.” Viết xong tôi cũng thấyhơi “lạnh”. 
Sau khi Từ Vi Vũ đọc được mấy dòng này, anh nhìn chằm chằm tờ giấy TuyênThành rồi lại nhìn tôi lâu thật lâu, cuối cùng thả một câu: “Vậy để anhđi tìm em.” 
... Khả năng gây “đông cứng” của người này còn kinh khủng hơn tôi nhiều. 
#42 
Tôi đoán không biết có phải ở ngoài Từ Vi Vũ càng ngày càng lạnh lùng hay không mà trong nhà, anh càng ngày càng như đứa trẻ. 
Sáng, anh đập bẹp dí một con muỗi, máu me be bét trên giường, lẩm bẩm, “Dù em đã mang trong mình giọt máu của anh nhưng anh buộc lòng phải giết em.Anh đã có người yêu rồi.” 
“...” 
#43 
Rất nhiều bạn bè của tôi thường hỏi Từ Vi Vũ các vấn đề về kinh tế, ngay cả giá thịt năm nay, lượng mưa năm sau cũng không tha. 
Có lần, trưởng phòng ngủ thời đại học của tôi hỏi: “Từ thiếu, có thể bơi trong sông Hoàng Hà được không nhỉ?” 
Vi Vũ trả lời: Mắt cậu có vấn đề gì à? 
Trước kia, bạn cùng bàn của tôi là một cô gái rất dịu dàng, ít nói, giờ thìhoạt bát hơn nhiều, nó từng hỏi Vi Vũ: “Từ Vi Vũ, cậu ở Đức lâu thế chắc hiểu biết nhiều lắm nhỉ? Tốt nghiệp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/all-in-love/47513/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.