Ngày ra sân bay tiễn lão Ngô, trong lòng Khương Nhất Nguyên lưu luyến không nỡ. Trái lại, lão còn quay sang an ủi cậu: “Bọn trẻ nói cũng không sai, vất vả cả đời rồi, cũng đến lúc hưởng phúc. Ta sang nước ngoài uống rượu vang ăn bít tết sướng hơn tiên, con mặt mày ủ rũ làm gì!”
Lão lại nói thêm: “Cùng lắm thì sang đó còn có lão Mã ngồi uống trà với ta.”
Sau khi hợp đồng được ký kết, Khương Nhất Nguyên chính thức trở thành chủ nhân của đồi chè này. Lão Ngô còn hào phóng tặng kèm một căn nhà đất xiêu vẹo sắp sụp và một con chó vàng to xác lúc nào cũng ve vẩy đuôi.
Hai năm nay công nghệ đã phát triển hơn, mạng viễn thông đã vào đến tận làng bản trên núi. Những cột sóng cao chót vót được dựng lên, từ nay gọi điện không cần phải xuống núi nữa. Vậy mà Khương Nhất Nguyên lại có chút tiếc nuối. Cậu vẫn hoài niệm những ngày tháng chạy xuống chân núi để gọi điện cho Thẩm Thư Lâm, ngẩng đầu nhìn trăng lên rồi men theo ánh trăng và lá rụng quay lại đỉnh núi.
Nhưng cậu cũng chỉ buồn bã một thoáng rồi lập tức hăng hái lao vào công việc – trùng tu lại căn nhà đất. Thanh niên tự vẽ bản thiết kế, thuê thợ đến thi công. Chỉ một tháng sau, căn nhà đất đã mang một diện mạo hoàn toàn mới, chẳng còn sót lại chút hình bóng nào của quá khứ. Thứ duy nhất không bị động đến là chiếc bếp củi trong nhà bếp và cái nồi gang lớn được gắn chặt vào bệ đá. Biết làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alaska-cua-anh-tap-lieu-nang-toa/4692706/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.