🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cả 2 ng` lên xe rồi phi về hướng công ty nhà họ Đại

-Cô định làm gì khi đã có đk chứng cứ buộc tôi lão đại tôi ? _ Từ Vũ ngồi trên xe quay ra hỏi nó

-Bắt hắn chịu sự trừng phạt của pháp luật và buông tha cho Ánh Khiết ! _ Nó nhìn ra ngoài cửa xe

-Ko phải ý đó, tiếp theo cơ ! _ Từ Vũ vội giải thích

-TRở về nhà ! _ Nó bây h rất nhớ mọi ng`, có khi bây h Anh 2 nó đang lục tung thành phố để tìm nó đây chứ. Bất giác nó thở dài

-Vậy nếu lão đại ko buông tha cho bạn cô thì sao ? _ Từ Vũ thấy nó thở dài liền chuyển chủ đề

Vừa vặn lúc đấy đến nơi, Từ Vũ liền đi xuống mở cửa xe cho nó

-Vậy tôi sẽ giết anh ta ! _ Nó xuống xe, giọng nhỏ nhẹ nhưng ánh mắt thì lạnh lùng, khác vs nó mọi khi

Cả 2 lên phòng chủ tịch báo cáo về dự án đầu tư lần này. Mấy cô nhân viên nhìn thấy nó đi cạnh Từ Vũ đã bắn ánh mắt tóe lửa về phía nó. Nó chỉ biết đi nhanh theo Từ Vũ vào phòng Chủ tịch

-Ba, chuyện nhà đầu tư lần này …. _ Từ Vũ chưa nói hết câu thì đã bì chặn lại

-Ở công ty thì gọi ta là Chủ tịch _ Ông Đại Kỳ nâng chiếc kính đang đeo lên, ng` đang ở trong đó chính là …. OMG … Đại Vỹ. Đại Vỹ nhìn thấy nó thì như ko tin vào mắt mình, lao đến chỗ nó

-Lệ Dĩnh, em ở đâu mấy hôm nay vậy ? CÓ biết anh đi tìm em mấy hôm nay rồi ko ! CÓ bị thương ở đâu ko ? ĂN uống đầy đủ chứ ? _ Đại Vỹ hỏi ko để nó trả lời, nhìn đi nhìn lại để xem nó có ổn ko

Nó giả vờ sợ hãi, rụt bàn tay mà Đại Vỹ đang nắm lại nhìn như cầu cứu Từ Vũ

-Cô ấy ko phải Lệ Dĩnh gì gì đó mà em nói đến ! CÔ ấy là … DƯơng Vi, mồ côi, anh thấy cô ấy làm vc tốt nên giữ cô ấy làm thư kí ! _ Từ Vũ kéo nó ra đằng sau

Đại Vỹ ko ngờ trên thế giới lại có 2 ng` có ngoại hình giống nhau như giọt n’c mà lại ko phải chị em sinh đôi

-XIn lỗi ! _ Mặt Đại Vỹ trầm hẳn xuống. Từ Vũ bắt đầu ko thể coi thường nó rồi, nếu nó là ng` mà Đại Vỹ nói đến thật thì nó vô cùng lợi hại , làm một ng` ko gần nữ giới như Đại Vỹ phải nhớ đến

-Ba, cho con nghỉ thêm một thời gian nữa đk ko ? _ Đại Vỹ quay ra cầu xin ông Đại Kỳ

-Con bé đó ko sao đâu ! Có khi còn ăn ngon ngủ khỏe ấy chứ ! CHắc là còn chuyện gì khó nói chưa thể xuất hiện thôi ! _ Nói xong ông quay ra nhìn nó đầy ẩn ý

ĐÚng là gừng càng già càng cay ! Nó biết ông Đại Kỳ đã nhận ra nó nhưng ko có ý vạch mặt nên nó thở phảo nhẹ nhõm

-Nhưng …. _ ĐẠi Vỹ chưa nói hết câu đã bị ba mình chặn lại

-Nếu nó biết đk con như vậy nó sẽ trách ta đấy ! _ Ông ĐẠi Kỳ ko cho Đại Vỹ nghỉ nên Đại Vỹ ko còn cách nào khác, xuống phòng làm vc. Từ khi nó mất tích, công việc còn lại đổ dồn lên đầu ông và Từ Vũ. Bây h ông biết nó đã an toàn nhưng lại phủ nhận về thân phận mình nhưng cũng tốt, nó vẫn sống, đến khi Đại Vỹ biết chắc nhảy cẫng lên quá
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.