Trong thính đường rộng thoáng, Thánh Nguyên Đế không bày cái giá Đế vương gì, trông thấy ở giữa đặt một chiếc bàn tròn nhỏ bốn người ngồi vây quanh, lập tức đi qua mời Đế sư ngồi vào ghế trên. Quan lão gia tử xấu hổ không dám nhận, mấy lần chối từ, nhưng bị hắn cố ấn xuống, lại mời Thái thường ở bên trái, chính mình ở bên phải, do đó, Quan Tố Y bị hai người kẹp ở giữa, đối diện với tổ phụ.
Một đoàn người hàn huyên sơ qua, liền có vú già đưa tới điểm tâm và khay trà, Minh Lan ôm đứa nhỏ đi nhà giữa, lưu lại Kim Tử và Bạch Phúc ở trong sảnh hầu hạ.
Thánh Nguyên Đế thấy phu nhân cúi đầu cúp mắt, chỉ lo nhìn chằm chằm vào chén trà bốc lên hơi trắng, không liếc nhìn mình một cái, cảm thấy không khỏi hoảng loạn, dùng mũi chân âm thầm đá nhẹ nàng, nói thầm khẩn cầu: phu nhân, ngài liếc nhìn trẫm đi mà, để cho trẫm an tâm.
Đáng tiếc Quan Tố Y hoàn toàn không nghe được thanh âm trong lòng hắn, vẫn ở trong đầu mắng hắn một trăm tám mươi lượt, vì e ngại tổ phụ và phụ thân, nên không thể không kiềm chế.
Thánh Nguyên Đế thấy nàng không phản ứng, không nói một lời giống như một kẻ đầu đất, liền đoán chắc rằng nàng tức giận quá rồi. Nhưng mà hiện tại hắn chẳng thể quan tâm nàng có tức hay không, cáu hay không, có xa lánh mình hay không. Một gông xiềng đóng trên cổ của hắn cuối cùng đã được cởi bỏ, hiện tại hắn muốn để cho phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-yeu-ai/2290149/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.