Khi Quan lão gia tử rửa mặt sạch sẽ, thay đổi bào phục đi ra, thấy con trai đang trò chuyện rất vui vẻ với Hoàng Thượng. Ông ngồi xuống nghe một lát, đôi mắt càng ngày càng sáng, ý muốn đề điểm vài câu, lại nghe ở ngoài điện truyền vào một tiếng nói sắc nhọn, “Khởi bẩm Hoàng Thượng, Trấn Bắc Hầu đang quỳ gối trước cửa Tuyên Đức chịu đòn nhận tội, thỉnh Hoàng Thượng cho ý kiến?”
Chịu đòn nhận tội? Coi như hắn còn không ngu xuẩn đến trình độ không có thuốc chữa. Quan phụ nhướng mày, biểu lộ cười như có như không. Quan lão gia tử vuốt vuốt chòm râu, cũng không phát biểu ý kiến gì.
Thánh Nguyên Đế đang có hứng thú nói chuyện chính sự, đâu có tâm tư để ý tới Triệu Lục Ly, nhưng mà nhạc phụ và nhạc tổ phụ chân chính của người ta đều ở chỗ này, hắn không thể không nể chút mặt mũi được, đành phải phất tay nói, “Tuyên hắn vào cung.”
Triệu Lục Ly rất nhanh được dẫn vào Vị Ương Cung, trên người chỉ mặc một bộ áo mỏng trắng thuần, sau lưng cột một bó bụi gai, gai sắc nhọn đâm rách da, máu tươi chảy ra nhỏ giọt, nhìn qua rất chật vật. Hắn hiển nhiên không ngờ tới Quan phụ và Quan lão gia tử cũng ở chỗ này, da mặt tái nhợt không khỏi đỏ lên, lập tức cúi đầu thật sâu, xấu hổ khi đối mặt với hai vị.
“Tội thần tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến Đế sư đại nhân, tham kiến Thái thường khanh đại nhân.” Hắn nửa quỳ hành lễ, tiếng nói khàn giọng.
Quan lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-yeu-ai/2290095/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.