Edit: Hắc Phượng Hoàng
Triệu Lục Ly sau khi bị đuổi ra khỏi nhà giữa không hề tức giận, ngược lại còn rất áy náy lo nghĩ, một là bởi vì mình lại hiểu lầm phu nhân lần nữa, hai là vì tiền đồ của con cái. Hắn lúc ấy bị mẫu thân chửi rủa và trách cứ khơi gợi lên chuyện cũ đau lòng, lại chuyển tất cả thống khổ mất đi Trăn nhi hóa thành oán khí, đổ xuống đầu phu nhân. Thật sự nói ra thì phu nhân không hề biết cái gì, nàng mới là người vô tội nhất. Mà mình chẳng những không có dành tình cảm cho những trả giá của nàng, thậm chí ngay cả viên phòng cùng nàng cũng làm không được, trong lòng nàng bất bình, nói chuyện bén nhọn một chút là phải thôi, huống chi nhạc mẫu lại ở nơi này nói thẳng nhét Diệp Phồn vào đây, cho dù có tâm địa Bồ Tát, lúc này cũng không thể nhịn được.Triệu Lục Ly vừa đi vừa than thở, dẫn con gái đến nhà kho, ý định tự mình chọn mấy lễ vật quý trọng đưa đi bồi tội cho phu nhân.
“Tố Y nói chuyện hơi thẳng thừng một chút, nhưng vẫn là vì tốt cho các con. Ta biết các con từ nhỏ đã thân cận với dì Diệp Phồn, nhưng, ngày sau nàng ấy vào Triệu phủ làm thiếp, thân phận thay đổi, quan hệ với các con cũng thay đổi, các con kính nàng yêu nàng, có phần tình cảm này là được rồi, chớ biểu hiện ra quá mức, cũng chớ thân cận quá với nàng ta, nếu người ngoài nhìn vào, chung quy không tốt cho các con.” Triệu Lục Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-yeu-ai/2290028/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.